Ta gục đầu bên song cửa, từng đốm lửa trên môi
Nồng hơi men nhìn đời bao gian dối
Nên thấy lòng chán ngắt lên mi, rượu uống mãi không vơi
Ta có người yêu bé bỏng, từ độ tuổi xuân xanh
Người đã cho ta từng cơn mê rất lạ
Rời vòng tay người đã cho ta hồ nước mắt lưng tròng
Bạn bè dăm ba đứa thôi, đứa về nơi thiên cổ
Người quay lưng trở mặt, giờ chỉ còn ta với ta
Ngồi ôm ly rượu đầy
Xin cảm tạ người tình, bạn bè quanh ta
Xin cảm tạ tình đời
Nay chỉ còn bao khắc khoải lạc loài bóng đơn côi
Nhìn quá khứ thấy đêm về giăng mắt đỏ
Chôn kỷ niệm qua rồi một cơn mê
Để thân xác này rã rời