Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Ngày xưa em còn nhớ.. Tình ta thuở trăng tròn.. Đường về chung nhịp bước.. Dệt xây mộng yêu đương..Tình thơ đẹp biết mấy..Mơ hạnh phúc sum vầy.. Đôi tim vàng đắm say..mái tranh xóm nghèo..sớm chiều đời hạnh phúc.. Câu.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Nữ : Tình nghĩa vợ chồng thuyền rời bến sông. Yêu ai đậm sâu người lỡ thay lòng. Nhìn anh bước bên người. Tôi ôm sầu tê tái nỗi niềm biết tỏ cùng ai. Nam: Hạnh phúc bao ngày đành thôi dở dang. Lòng không còn vương mình.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Tôi về đây ngang chốn cũ tìm em. Chiều buồn nắng tắt. Hồn mơ bước não nề. Lạc loài chân hoang. Nhìn mây trôi cuối trời. Phải xa tình đầu. Có buồn nào buồn hơn. Ôi tình xưa duyên thắm ngỡ dài lâu. Hẹn thề chớm nở. Vì đâu lỡ.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Như bức họa tình ca trên lúa. Nghe thoáng xa tiếng hò vọng đưa. Vài thôn nữ hát đưa duyên ngày mùa. Hạt lúa chín đã nuôi ta ngàn xưa. Con nước ròng rồi con nước lớn. Anh với em ở cùng một thôn. Thời gian đã bước chân quen.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Lời ai thề hứa nguyện yêu suốt đời? Giờ sao vội vã thuyền xa bến mơ? Em cười bên người vui bước. Chân trời hoa mộng xanh lối. Tôi thẫn thờ, nào ai hiểu được? Còn đâu ngày tháng..tình chung lối đường? Lời yêu bỡ ngỡ..
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Người đàn ông bao gánh nặng trên vai. Người đàn ông lo lắng chuyện trong ngoài. Người đàn ông trụ cột của gia đình. Ít thể hiện nhưng thầm lặng quan tâm. Người đàn ông cũng biết buồn biết vui. Người đàn ông cũng biết.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Người sao nỡ đành…phụ tình quên câu ước thề? Bên người sang giàu…quên rồi tình nghĩa phu thê. Người ơi cứ trách…cho lòng anh thấy nhẹ nhàng. Anh biết đã sai. Những tình em vẫn trong tim. Tình xưa ấm nồng…tháng ngày chung.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Tạ ơn Thiên Chúa ngôi cao nhiệm màu. Ban phát ơn lành chúng con hằng mong. Dựng xây cung Thánh tôn thờ trang nghiêm. Hiệp dâng thánh lễ đón nhận hồng ân. Nguyện xin Thiên Chúa ngôi cao thương tình. Ban phát ơn lành muôn.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Em có hiểu vì sao. Anh hay hát nhạc buồn. Kể về ân tình của đôi lứa yêu nhau. Ngọt ngào thương đau kết thành niềm cay đắng. Mấy ai chưa lần say mộng tình nhân. Ai bước vào đường yêu không mơ ước thật nhiều. Khác gì.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Thấy mai đào nở trong nắng xuân đang cười. Tủi thân mình đang mưu sinh chốn quê người. Lòng quặn thắt đau, da diết nhớ quê nhà. Bóng Cha Mẹ già sớm chiều hoài mong ngóng. Bước trên đường phố đèn ,pháo hoa giăng đầy. Nhớ.