Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Khói thuốc buồn sầu kín bên đời. Tôi bỗng nhớ về em người ơi. Nhớ em người đã phụ tôi. Nhớ em nghe đắng bờ môi. Nhớ em kỷ niệm xa rồi. Giữa biển đời còn biết bao người. Sao ta lại tìm nhau mà chi. Biết trước mình chẳng.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Lời tình thư anh viết cho người. Đong đầy nhớ thương , qua những đêm dài . Chất ngất men cay, sợ tình chóng nhạt phai . Sợ lòng ai đồi thay . Vì yêu xa dể cách đôi lòng . Theo ngày tháng trôi , nuôi những ghen hờn .
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
THƠ: Phận đời con gái má hồng. Mười hai bến nước…đục trong nào ngờ. Bẽ bàng tình lỡ cung tơ. Người vui duyên mới…ai thơ thẩn buồn. Bến sông..mình em lặng lẽ bao ngày. Nhìn lục bình trôi…giận người mau nỡ đổi thay. Đò.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Ôi sao tự hào những người hùng áo trắng. Dẫu bao hiểm nguy xông pha tuyến đầu. Áo trắng trên vai chẳng ngại gian khó. Quyết tâm đẩy lùi dịch Covid đau thương. Ôi sao tự hào những người hùng áo trắng. Thầm lặng hy.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Trời đông chân buồn lạnh vắng. Đường về sương mờ phố giăng. Tâm tư xót thương dân đầy. Người xưa xa khuất tầm mây. Chiều đông năm nào chung lối. Lời tình trao ngọt khóe môi. Người đi thoáng qua bước vội. Gió đông buốt lạnh.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Oel đến rồi sao mình đi hai lối. Sương đêm bay bay hồn anh héo gầy. Đường buồn chân bước ngang qua. Chạnh lòng mơ ngóng phương xa. Đông về người ấm hơn lạ. Ôi giây phút đầu đông nào gặp nhau. Bẽn lẽn chân mơ nụ vui thắm.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Đêm vui No -el mừng Ngôi hai Chúa xuống trần. Ta cùng nhau hân hoan bước chân về cung Thánh đón Người. Hát vang câu ca ngợi khen Thiên Chúa hạ sinh nơi hang đá Bê – lem. Ngài ban ơn cứu độ trần gian. Người người rạng.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Cuộc tình nào.. Người đến sau tim không nhói buồn? Cuộc tình nào.. Người đến sau không hoài nuối tiếc? Giá như ta.. là người đến trước.. Có lẽ ta.. đã cùng sánh bước. Có lẽ ta.. giây phút ấy đã có được.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Tôi trở về thăm quê , tha hương bao năm xứ người. Nhớ lắm quê nhà, thân thương bóng hình Mẹ Cha. Nhớ mái tranh xiêu, vương vấn khói lam chiều. Nhớ bến sông, con đò, nhớ bạn bè em thơ. Nơi xứ người phồn hoa, không sao bằng.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Nơi xứ người tôi nhớ về quê hương. Ôi nhớ sao mái nhà nhớ bóng hình mẹ cha. Nhớ làm sao một người em gái nhỏ. Trông ngóng đêm ngày mòn mỏi đợi tin xa. Bao tháng ngày rong ruổi tìm tương lai. Yêu dấu xưa gửi lại in sâu vào dĩ.