Tác giả: Huỳnh Thiện Phương
CƠN ĐIÊN CỦA ĐÀN BÀ. Một đời lê la[G] trong thiện ác tà[Em]. Nàng Hằng bon chen[G] xây chùa xây miếu [Em]. Loay hoay tuổi xuân[Am]chưa qua đã tàn[D]. Thôi em toang rồi[Bm] bà hoàng đại nam[Em]. Một ngày em yêu.
Tác giả: Huỳnh Thiện Phương
Trong bóng tối chiến tranh, nỗi đau đớn tràn lan, những giọt nước mắt lặng lẽ, những nỗi đau không tên. Thế giới dường như bị chia cắt, bởi lòng thù hận, màu sắc cuộc sống, dần dần phai nhạt trong ngọn lửa chiến.
Tác giả: Huỳnh Thiện Phương
Chỉ qua một lần yêu đương... chưa biết được trái tim sâu dường nào. Chỉ một lần mong đợi... chưa thấm nỗi đợi chờ.. Đời người không chỉ một lần sống. Một lần chết.. Yêu đương. Khổ đau, mong chờ tiếp nối từng.
Tác giả: Huỳnh Thiện Phương
CA NHI SẦU MUỘN. Ngăn nga lời ca[A].. bước qua tủi hờn cay đắng[F#m]. Vào đời cùng bao [D] đam mê..hoa gấm gọi mời[A]. Canh khuya chưa tàn[Bm] rũ rựơi.. chén bạn chén tôi[E7]. Đưa bao lời ca[D] ru ngọt nụ cười mua.
Tác giả: Huỳnh Thiện Phương
Nỗi đơn côi[G] không hòa theo tiếng cười[C]. Ai ai nơi ấy[A7] vun đắp xây tương lai[Dm]. Cố vun bồi[G] một ngày nên mái nhà[C]. Rời xa quê củ[Am] bao giờ tôi trở lại[Dm]. Bước.