Tác giả: Huỳnh Thiện Phương
Mái tóc ngã màu theo năm tháng ,môi hồng phai nhạt theo thời gian. Phong ba với cuộc đời sóng gào giờ lặng yên qua bao năm mỏi mòn. Còn đâu mong ước những tình yêu nồng nàn. Ngày xưa chỉ là một giấc mơ qua,nụ cười duyên.
Tác giả: Huỳnh Thiện Phương
Một đời lê la[G] trong thiện ác tà[Em]. Rượu nồng giai nhân[G] thân tàn mỏi gối.[Em]. Loay hoay tuổi xuân[Am] chưa qua đã tàn[D]. Lao xao bóng chiều[Bm] sao không là thiên thu.[Em]. Một đời đam mê[G] son đẫm má hồng.[Em].
Tác giả: Huỳnh Thiện Phương
Verse 2:. Nhớ con đường Lê Lợi nắng chan hòa. Bến Bạch Đằng, mát rượi gió đêm hè. Những tà áo trắng tung bay trong gió. Để lại trong tim một thuở mộng mơ. Chorus:. Sài Gòn ơi, còn đâu những ngày. Quán nhỏ ven đường, ly cà.
Tác giả: Huỳnh Thiện Phương
Ca sỹ thể hiện: Huỳnh Thiện Phương
Ngày quay[Em] về, sẽ ôm trọn vẹn yêu[D] thương. Sẽ khóc[Bm] cười, sẽ cảm ơn đất[Em] mẹ. Dù xa cách bao[C] lâu, lòng vẫn luôn hướng[D] về. Quê hương yêu[Bm] dấu nơi trái tim mãi gọi[Em] tên. Ngày quay[Em] về, sẽ ôm trọn vẹn.
Tác giả: Huỳnh Thiện Phương
Nổi buồn chiến binh. Tôi đã mệt nhoài trên nhiều chiến tuyến[Em]. Bờ mương sâu[Am]...bạn tôi trăng trối sau cùng [Em]. Tôi muốn con tôi vuốt ve từng di tích hận thù. Ơí nổi đau [B7] kg làm nên chiến tích.
Tác giả: Huỳnh Thiện Phương
Trong bóng đêm, người nhạc công thầm lặng. Nâng đàn, lặng lẽ, tâm hồn tan vỡ. Khúc nhạc vang lên giữa khán đài im lìm. Tiếng đàn mê say, ai đâu hiểu lòng. Mỗi đêm về, sân khấu phai mờ, ánh đèn lặng tắt, trái tim nặng.
Tác giả: Huỳnh Thiện Phương
Cho là vững chắc rồi sao? Tiền tươi như núi, vàng long lanh như sóng. Chứa nơi nào cõi vĩnh hằng? Cất vào đâu nơi huyệt hoang vu. Cho là vững chắc rồi sao? Người đẹp như nắng. Nhà nguy nga nhung gấm. Giữ nơi nào.
Tác giả: Huỳnh Thiện Phương
Ca sỹ thể hiện: Chưa Biết
Chiều quê hoang vắng, mẹ tựa cửa trông xa. Bóng con xa mãi, biền biệt giữa dòng đời. Lá rơi xào xạc, mái tranh nghèo xác xơ. Mẹ ngồi lặng lẽ, bên võng đong đưa mắt mờ hoen sầu. Về đây con hởi. Mẹ nơi đây, quạnh hiu tháng.
Tác giả: Huỳnh Thiện Phương
Chiều quê hoang vắng, mẹ tựa cửa trông xa. Bóng con xa mãi, biền biệt giữa dòng đời. Lá rơi xào xạc, mái tranh nghèo xác xơ. Mẹ ngồi lặng lẽ, bên võng đong đưa mắt mờ hoen sầu. (Chorus). Về đây con hởi. Mẹ nơi đây, quạnh hiu.
Tác giả: Huỳnh Thiện Phương
Ngày tàn binh đao[Em] bao mái ấm lìa xa [Em]. Kể chuyện quê hương [G] cho con cháu lưu truyền [Em]. Người hùng vội mang tang [D] khi đất nước hoang tàn [Bm]. Kg cần xưng danh..[C].. Nhưng đời lưu danh [Em]. Bầu trời nuôi.