Tác giả: Huỳnh Thiện Phương
Trong bóng đêm, người nhạc công thầm lặng. Nâng đàn, lặng lẽ, tâm hồn tan vỡ. Khúc nhạc vang lên giữa khán đài im lìm. Tiếng đàn mê say, ai đâu hiểu lòng. Mỗi đêm về, sân khấu phai mờ, ánh đèn lặng tắt, trái tim nặng.
Tác giả: Huỳnh Thiện Phương
Ngày tàn binh đao[Em] bao mái ấm lìa xa [Em]. Kể chuyện quê hương [G] cho con cháu lưu truyền [Em]. Người hùng vội mang tang [D] khi đất nước hoang tàn [Bm]. Kg cần xưng danh..[C].. Nhưng đời lưu danh [Em]. Bầu trời nuôi.
Tác giả: Huỳnh Thiện Phương
Ca sỹ thể hiện: Huỳnh Thiện Phương
Trăng tàn, mây tan[C], lòng người có thay đổi?[Am]. Hay vẫn mãi cuồng loạn[F] trong vòng xoáy[Gsus4] đen tối.[C][Gsus2]. Hãy dừng lại,[C] nhìn lại chính mình,[Am][F]. Tìm về lòng nhân,[C] để thấy đời[G] an nhiên.[C]. Người.
Tác giả: Huỳnh Thiện Phương
Em kg bên anh[Am] Vì tình phôi pha xóa nhoà[Dm]. Vì thế anh đi[G] lối củ riêng một mình[C]. Nợ duyên đã dứt[F]t khổ đau quá nhiều[C]. Nước mẳt tuôn dài thành sông[G]. Vì biết anh kg đường về.[C]vòng tay em khép cho.
Tác giả: Huỳnh Thiện Phương
Nghe ..hung tin quê minh .. nứơc ngập mệnh mong. long.. dạ đau... mi trào nước mắt..chốn.. quê nhà mẹ già ra sao ..bây em thơ giữa. Cơn hoang loan. Bao tiếng ...oán than thấu Tận trời xanh.. Trôi ..trên sông.
Tác giả: Huỳnh Thiện Phương
Ca sỹ thể hiện: Thục Nhi
Giáng Sinh nầy, tuyết rơi mịt mùng, ánh đèn lấp lánh giữa trời đêm đông. Chốn xa xứ, lòng bỗng mênh mông, nhớ quê nhà, nhớ những mùa đông thân quen. Giáng sinh này, tôi nơi xứ người. Nhớ quê hương, nhớ hang.
Tác giả: Huỳnh Thiện Phương & Đỗ Nguyễn
[D]những cánh đồng bát[DM7] ngát. Cạnh[C#dim] giòng sông hiền[F#7] lành. Rặng dừa xanh[E7] phủ mát[Abdim] rì rào mái nhà[A] tranh[D]. Những đường làng quê mẹ[c#dim]. Băng qua những[F#7] cầu tre[Bm7]. Líu lo bầy chim[E7].
Tác giả: Huỳnh Thiện Phương
Sau bao năm dài mệt mõi. Nhận ra giá trị cuộc đời chưa. Sao không ngồi yên ...ngắm rừng hoang vu yên lặng. Hay vẫn đeo bám tiền tài. Sau bao năm dài phiêu lãng. Nhận ra giá trị đôi chân mòn.
Tác giả: Huỳnh Thiện Phương
Ca sỹ thể hiện: Huỳnh Thiện Phương
TRao yêu thương lầm người...nhận thêm nhiều thất vọng. Đi ngược lại cuộc đời...gian nan nào ai biết. Khi đời đang trên cao..bao kẻ NỊNH tung hô. Khi thất bại tay trắng...bạn bè bĩu đôi môi. Vàng thau nào.
Tác giả: Huỳnh Thiện Phương
Trong góc tối vắng,[[cm7] một tâm hồn lẻ loi,[Bm7]. Đời như con thú,[Em7] không được đi[Bm7] chung bầy[Em]. Mọi người thân xa[CM7], ánh mắt lánh xa,[Bm7]. Đời như đêm tối,[AM7] không lối[Bm7] thoát ra.[Em]. Đôi mắt buồn.