Tác giả: Nhạc Huỳnh Thiện Phương, thơ Đỗ Nguyễn
    
    
  
  
    Ca sỹ thể hiện:  Lệ Dung
  
  
    Tôi muốn dừng lại khắp các nẻo đường. Để được nhìn nét đẹp của quê hương, để vơi đi niềm nhớ thương khao khát. Từ miền tây ruộng lúa xanh bát ngát, với vườn cây phủ mát ngọt ấm lòng, những dòng sông liền nối với.
  
 
  
    
  
  
    Tác giả: Huỳnh Thiện Phương
    
    
  
  
  
    (Verse 1). Ngày xưa ấy, bên cây phượng già. Tiếng hát nhẹ trong nắng mai. Em bé nhỏ, áo dài thướt tha. Đã xa, xa mất rồi. Năm tháng trôi qua, tôi rời xa biện biệt. Vẫn còn đây những ký ức dịu dàng. Một thời non dại, vụng.
  
 
  
    
  
  
    Tác giả: Huỳnh Thiện Phương
    
    
  
  
    Ca sỹ thể hiện:  Huỳnh Thiện Phương
  
  
    TÌNH CHIỀU. Khi hoàng hôn buông nhẹ trên mái đầu, những vết thời gian khắc sâu những nỗi đau. Ta gặp nhau, giữa trời thu tĩnh lặng, như hai dòng sông, tìm về một bến đậu. Hai trái tim, tưởng chừng đã.
  
 
  
    
  
  
    Tác giả: Huỳnh Thiện Phương & Ngọc Bội
    
    
  
  
  
    Rong ruổi đường mây trắng mái đầu. Mộng về gẫy cánh giữa canh thâu. Lá vàng rơi rụng ngoài song cửa. Từng cánh nổi trôi dưới bóng cầu. Nghĩa nặng ngàn thương tình cố xứ. Ơn sâu trăm nhớ mối thu.
  
 
  
    
  
  
    Tác giả: Huỳnh Thiện Phương
    
    
  
  
  
    Mái tóc ngã màu theo năm tháng ,môi hồng phai nhạt theo thời gian. Phong ba với cuộc đời sóng gào giờ lặng yên qua bao năm mỏi mòn. Còn đâu mong ước những tình yêu nồng nàn. Ngày xưa chỉ là một giấc mơ qua,nụ cười duyên.
  
 
  
    
  
  
    Tác giả: Huỳnh Thiện Phương
    
    
  
  
  
    Một đời lê la[G] trong thiện ác tà[Em]. Rượu nồng giai nhân[G] thân tàn mỏi gối.[Em]. Loay hoay tuổi xuân[Am] chưa qua đã tàn[D]. Lao xao bóng chiều[Bm] sao không là thiên thu.[Em]. Một đời đam mê[G] son đẫm má hồng.[Em].
  
 
  
    
  
  
    Tác giả: Huỳnh Thiện Phương
    
    
  
  
    Ca sỹ thể hiện:  Huỳnh Thiện Phương
  
  
    Sài Gòn xưa, ánh đèn vàng nghiêng bóng. Gió lao xao trên phố vắng đêm buồn. Tiếng xe lăn giữa đường khuya tĩnh lặng. Lòng bồi hồi thương nhớ bóng người thương. Verse 2:. Nhớ con đường Lê Lợi nắng chan chan. Bến Bạch Đằng,
  
 
  
    
  
  
    Tác giả: Huỳnh Thiện Phương
    
    
  
  
    Ca sỹ thể hiện:  Huỳnh Thiện Phương
  
  
    Ngày quay[Em] về, sẽ ôm trọn vẹn yêu[D] thương. Sẽ khóc[Bm] cười, sẽ cảm ơn đất[Em] mẹ. Dù xa cách bao[C] lâu, lòng vẫn luôn hướng[D] về. Quê hương yêu[Bm] dấu nơi trái tim mãi gọi[Em] tên. Ngày quay[Em] về, sẽ ôm trọn vẹn.
  
 
  
    
  
  
    Tác giả: Huỳnh Thiện Phương
    
    
  
  
  
    Nổi buồn chiến binh. Tôi đã mệt nhoài trên nhiều chiến tuyến[Em]. Bờ mương sâu[Am]...bạn tôi trăng trối sau cùng [Em]. Tôi muốn con tôi vuốt ve từng di tích hận thù. Ơí nổi đau [B7] kg làm nên chiến tích.
  
 
  
    
  
  
    Tác giả: Huỳnh Thiện Phương
    
    
  
  
  
    Trong bóng đêm, người nhạc công thầm lặng. Nâng đàn, lặng lẽ, tâm hồn tan vỡ. Khúc nhạc vang lên giữa khán đài im lìm. Tiếng đàn mê say, ai đâu hiểu lòng. Mỗi đêm về, sân khấu phai mờ, ánh đèn lặng tắt, trái tim nặng.