Tác giả: Huỳnh Thiện Phương
Nghe ..hung tin quê minh .. nứơc ngập mệnh mong. long.. dạ đau... mi trào nước mắt..chốn.. quê nhà mẹ già ra sao ..bây em thơ giữa. Cơn hoang loan. Bao tiếng ...oán than thấu Tận trời xanh.. Trôi ..trên sông.
Tác giả: Huỳnh Thiện Phương
Sau bao năm dài mệt mõi. Nhận ra giá trị cuộc đời chưa. Sao không ngồi yên ...ngắm rừng hoang vu yên lặng. Hay vẫn đeo bám tiền tài. Sau bao năm dài phiêu lãng. Nhận ra giá trị đôi chân mòn.
Tác giả: Huỳnh Thiện Phương
TRao yêu thương lầm người...nhận thêm nhiều thất vọng. Đi ngược lại cuộc đời...gian nan nào ai biết. Khi đời đang trên cao..bao kẻ NỊNH tung hô. Khi thất bại tay trắng...bạn bè bĩu đôi môi. Vàng thau nào.
Tác giả: Huỳnh Thiện Phương
CƠN ĐIÊN CỦA ĐÀN BÀ. Một đời lê la[G] trong thiện ác tà[Em]. Nàng Hằng bon chen[G] xây chùa xây miếu [Em]. Loay hoay tuổi xuân[Am]chưa qua đã tàn[D]. Thôi em toang rồi[Bm] bà hoàng đại nam[Em]. Một ngày em yêu.
Tác giả: Huỳnh Thiện Phương
CA NHI SẦU MUỘN. Ngăn nga lời ca[A].. bước qua tủi hờn cay đắng[F#m]. Vào đời cùng bao [D] đam mê..hoa gấm gọi mời[A]. Canh khuya chưa tàn[Bm] rũ rựơi.. chén bạn chén tôi[E7]. Đưa bao lời ca[D] ru ngọt nụ cười mua.
Tác giả: Huỳnh Thiện Phương
Nỗi đơn côi[G] không hòa theo tiếng cười[C]. Ai ai nơi ấy[A7] vun đắp xây tương lai[Dm]. Cố vun bồi[G] một ngày nên mái nhà[C]. Rời xa quê củ[Am] bao giờ tôi trở lại[Dm]. Bước.