Tác giả: Minh-Đức
Sáng sớm đàn chim xôn xao gọi bầy. Khúc khích cười vui, đôi nhân tình đắm say. Ta đi vòng quanh, phố xá chưa thức dậy. Nắng lên cao rồi, thức đi anh ơi. Hát cho vui đời cố vẽ làm chi. Hạnh phúc kia vuông tròn. Hãy.
Tác giả: Minh-Đức
Thềm xưa rêu phủ xanh màu. Người thương dáng trôi về đâu. Một mình tôi đứng bến sông xưa. Chạnh lòng thương dáng ai đò đưa. Thềm xưa lối cũ đây rồi. Kỷ niệm xưa như ùa về lòng tôi. Chiều nao hai đứa bước chung đôi.
Tác giả: Minh-Đức
Ta còn gì cho riêng em. Khi hoàng hôn vừa rớt bên thềm? Ta còn gì cho riêng em. Khi ngoài kia không còn nắng xuân xanh? Ta còn gì cho riêng em? Bài tình ca dốc hết cho bao người. Ta còn gì cho riêng em? Tiếng yêu.
Tác giả: Minh-Đức
Sài Gòn tí tách mưa rơi rơi. Sài Gòn đong đưa em đi về. Sài Gòn cũng giống như là tôi. Lòng này cũng nắng mưa - buồn vui. Ừ thì cứ mưa để được đón đưa. Sài Gòn nắng nắng ai che che. Sài Gòn em nghe anh ru tình. Dù là.
Tác giả: Minh-Đức
Từ ai quay quắt tôi đêm ngày. Từ ai nhung nhớ ra hao gầy. Từ ai khao khát đêm vơi đầy. Thương nhớ về đây làm giông bão. Từ ai đêm vắng dây tơ chùng. Tường khuya lay lắt bao cung trầm. Từ ai như sóng xô thét gào. Như.
Tác giả: Minh-Đức
Phố nghèo phố đông người chật lối em tôi. Phố nghèo phố đông người, em bỏ phố xa quê rồi. Phố nghèo phố có tên, phố nghèo phố khó quên. Phố nào ươm bóng em khi chiều xuống. Phố nghèo phố có tên, phố nghèo phố khó quên.
Tác giả: Minh-Đức
Thả một trái tim bay lên bầu trời. Thả một nỗi nhớ trôi về tim anh. Thả một nụ hôn theo dòng tin đầu ngày. Nghe lòng mình ngây ngây. Nhìn chiếc kim giây, kim giây chạy vèo vèo. Cuộn trong nỗi nhớ em nghe ngày trong veo.
Tác giả: Minh-Đức
Có những con đường, có những phố phường. Ta đi loanh quanh mình tìm nhau. Có những con đường, có những phố phường. Ta ngang qua nhau lạc mất rồi. Xa thì nhớ, bên nhau hờ hững. Nay là tình nhân, mai người dưng. Bao lời.
Tác giả: Minh-Đức
À à ơi ơi Cha ru con lời ru của núi đồi. À à ơi ơi Mẹ ru con màu nắng hồng rực tươi. Ôi! Quê ta xa xôi, dẫu bao năm vẫn nồng ấm tình người. Thôn làng yêu con, con của cha ấm no một đời. Từng giọt trong veo, nối nhau.
Tác giả: Minh-Đức
Là em đó nét duyên sau nụ cười. Để một hôm, mặt trời hờn ghen tôi. Là em đó tóc mây trôi bồng bềnh. Ru tim tôi giữa cõi tình lênh đênh. Là em đó vẫn mong manh thuở nào. Để lòng ai một đời luôn khát khao. Là em đó nét.