Tác giả: Nhạc Sĩ Lê Thắng, Thơ Âu Tú Vân
Dẫu biết rằng mùa đi không trở lại. Khóe mắt buồn vời vợi giữa ngàn khơi. Thu đã qua gom hết lá vàng đi. Em đã xa mang theo bao sầu nhớ. Giá buốt về mùa đông đang trở lại. Sóng thét gào, bờ sạn rát bàn chân. Biển vắng em.
Tác giả: Hoàng Tuấn Minh
Vợ chồng bao năm sao em đành bỏ anh hỡi người. Tội nghiệp con thơ trong đêm trường khóc gọi mẹ ơi. Cuộc đời sa hoa nơi phố thị em sống đua đòi. Nghĩa tình bao năm em xem là nước chảy bèo trôi. Bên mái nhà tranh anh đêm.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Tâm Đoan
Khi anh đi không từ giã. Em nghe cơn đau vội vã. Bóng con tim em chìm xuống dưới cơn mê dài. Cho nỗi đau tê tái cơn mưa chiều nay. Anh đi cơn giông tìm tới. Em nghe chông chênh ngày mới. Môi em sao bây giờ chợt buốt.
Tác giả: Anh Bằng & Thích Trí Giải
Ca sỹ thể hiện: NguoiDepDiamond
Quá khứ hai nghìn năm Ấn Độ. Tìm về niên sử La-Hầu-La. Cháu trai duy nhất vua Tịnh Phạn. Tôn thất hoàng cung Thích Ca dòng. Ngài sống cuộc đời nhung gấm lụa. Cha là thái tử: Sĩ Đạt Đa. Để tìm giải thoát về sinh tử. Hướng.
Tác giả: Vũ Đức Hạnh
Ca sỹ thể hiện: Thanh Vũ
Dù đi đâu,nơi phương trời xứ lạ. Tôi vẫn yêu ánh trăng đep quê nhà. Những đêm rằm trăng soi đồng lúa mạ. Thật tuyệt vời trăng đẹp quê hương ta. Ôi quê hương những đêm trăng lộng gió. Gái trai làng hò hẹn dưới trăng.
Tác giả: Lý Vũ Duy Phương
Văn Thiêng Tường – Xế Xảng. TRĂNG RƠI. Tác giả: Lý Vũ Duy Phương. Từng giọt sương …rơi. Hay giọt sầu hoen ướt đôi mi. Người nơi phương ấy có thấu cho chăng? Một mối tình đơn côi. Sầu thương cô quạnh giữa đêm trường. Như.
Tác giả: Nhạc: Bạch Ngọc Long & Lời: Phương Vy
Ca sỹ thể hiện: Diệu Hiền
Anh có biết khi đêm về vây phủ. Thật mong ai ru giấc ngủ, âm trầm. Đốt trời đông gió buốt lạnh căm căm. Dìu em vào giấc thần tiên huyễn mộng. .. Có dòng sông, ánh trăng vàng soi bóng. Gió dật dờ lay âm động cỏ hoa. Suối.
Tác giả: Vũ Ngọc Toản
Ca sỹ thể hiện: Kim Linh
Cùng về đây trong tay thật vui. Cùng chia sẻ khúc hát yêu đời. Lòng thảnh thơi trao nhau nụ cười. Bạn hữu ơi. Ngày buồn lơi nên ta sầu thôi. Vì ham muốn chấp vướng danh lợi. Tài sắc nên ta luôn mê muội. Mà nổi trôi.