Anh có biết khi đêm về vây phủ
thật mong ai ru giấc ngủ, âm trầm
đốt trời đông gió buốt lạnh căm căm
dìu em vào giấc thần tiên huyễn mộng
...
Có dòng sông, ánh trăng vàng soi bóng
gió dật dờ lay âm động cỏ hoa
suối nước reo như nhạc khúc tình ca
êm ái quá trong cõi mê ảo giác
...
Dáng anh xa, bỗng như gần, gần sát
nụ hôn mềm man mác thoảng vành môi
hai làn da mỏng... xiết ấm lòng người
khuôn tình ái đắm ngời hương hạnh phúc
...
Tiếng mưa rơi chạm hồn hoang tỉnh thức
ngơ ngác lòng bên bờ vực yêu đương
giấc mơ tan theo mưa gió đêm trường
chỉ còn lại khoảng trời riêng… trống vắng.