Tác giả: Võ Tá Hân
Ca sỹ thể hiện: Thùy Dương
Cứ mãi là giọt mưa. Tôn vinh khuôn mặt người. Xin đừng khơi ướt lệ. Sâu thẳm nỗi lòng ai. Cứ mãi là ban mai. Hội hè cho đất trẻ. Đừng cho nhau đêm lẻ. Nức nở lệ đá xanh. Cứ mãi con sóng lành. Ru bến bờ dào dạt.
Tác giả: Mai Xuân & Hoàng Hạc
Ca sỹ thể hiện: Camille Huyền; Khắc Dũng
Thuở làm thơ yêu em. Trời mưa chưa ướt áo. Hoa cúc vàng bên thềm. Nắng hanh lưng bờ dậu. Chiều sương dày bốn phía. Lòng anh nay xót xa. Tiếng đời đi rất nhẹ. Nhịp sầu lên thiết tha. Thuở làm thơ yêu em. Lòng anh.
Tác giả: Phạm Anh Dũng
Ca sỹ thể hiện: Y Phương
Người như thiên thần mỏng manh đôi cánh. Bay đi ngang qua biển và trời xanh. Mơ cõi trần gian sông dài trăm nhánh. Nhớ người thuở nào mắt lệ khóc long lanh. Đã từ thuở nào ta sợ chia cách. Mai sau tóc sẽ sợi nhạt sợi.
Tác giả: Lâm Chấn Huy
Ca sỹ thể hiện: Lâm Chấn Huy
Có tiếng nức ai đang nghẹn ngào. Níu giữ bước chân của người tình. Cố nén nước mắt sâu vào lòng. Xót thương cho ai lìa xa ai. Ghế đá công viên đang buồn rầu. Thiếu vắng đôi chân những buổi chiều. Ai đón ai đưa ai hẹn.
Tác giả: Phạm Duy
Ca sỹ thể hiện: Vũ Khanh; Vũ Khanh; Thái Châu
Phố núi cao phố núi đầy sương. Phố núi cây xanh trời thấp thật buồn. Anh khách lạ đi lên đi xuống. May mà có em đời còn dễ thương. Em Pleiku má đỏ môi hồng đây buổi chiều quanh năm mùa đông. Nên tóc em ướt và mắt em ướt. Nên.
Tác giả: Cao Minh Dũng
Miên man miên man trên biển hoàng hôn. Tâm tư êm đềm hòa nhịp sóng vỗ. Cát ướt quấn quít bước chân âm thầm. Mang trong tâm hồn ngàn nỗi yêu thương. Như mây lang thang trên biển chiều nay. Em yêu con tàu nghìn trùng.
Tác giả: Thăng Long
Ca sỹ thể hiện: Hương Lan (trước 75)
Ngoài trời mưa rơi tí tách. Mưa rơi thấm ướt vai em, mưa rơi níu lá cây non. Mưa trách người còn cô đơn. Ngoài trời mưa rơi tí tách. Mưa rơi tím ngắt không gian. Mưa rơi oán trách đôi tim. Mưa hắt buồn mênh mang. Nếu.
Tác giả: Phan Mạnh Quỳnh
Ca sỹ thể hiện: Ngô Kiến Huy; Ngô Kiến Huy (beat); Trịnh Thiên Ân
.. Hình như bóng tối nhiều khi giăng lối đời ta. Dể trong sâu thẳm lòng thấy cay đắng phũ phàng. Từ trong tầm tay một giấc mơ vút bay. Giật mình để ta mới hay cái gọi là cuộc đời. Chạy vào màn đêm ở nơi cơn mưa vừa.