Tác giả: Nhạc Đoàn Lan Hương, thơ Vũ Thanh Thủy
Ca sỹ thể hiện: Lê Kim Nhung
Trời đã khuya anh hãy về đi. Về đi anh, về đi anh. Một mình thầm lặng trong không gian im lắng. Nhớ một thời ta đã yêu nhau. Những nụ tình hồng ta đã trao nhau. Về đi anh, anh hãy về đi. Trăng đã lên cao lấp lánh ánh.
Tác giả: Nhạc Võ Tá Hân, thơ Cung Trầm Tưởng
Hãy chu đáo yêu nhau giờ cuối. Hứng môi mê uống cả chiều tà. Rồi mai anh chấp cánh bay xa. Gửi núi giữ gìn em đơn chiếc. Hãy nhớ và yêu nhau tha thiết. Giữ đi cho hết cái tầm thường. Lời thề cháy chỉ một vành hương. Cũng.
Tác giả: Nhạc Phạm Thế Mỹ, thơ Vũ Hoàng Chương
Ca sỹ thể hiện: Gia Huy
Trong đêm tối bao la, người ơi người hỡi. Một ngọn lửa thiêng, bừng lên chiếu sáng như mặt trời. Một ngọn lửa thiêng bùng lên chiếu sáng mọi người. Lửa cháy lên với tiếng nhạc lời kinh. Mong ước sao cho nhân loại hoà.
Tác giả: Nhạc HV Check, thơ Hà Huyền Chi
Ca sỹ thể hiện: Hoàng Vân
Trên sắc lá, mùa thu chầm chậm bước. Trong lòng ta, thu chín rỡ trường kỳ. Lửa vô sản đốt buồng tim tổ quốc. Gió căm hờn cứa rách triệu bờ mi. Khắp thế giới cùng hất tung bạo lực. Phá gông cùm hàn gắn lại chia tan. Tường.
Tác giả: Nhạc DzuyLynh-Thơ Nguyên Thạch
Lục bát ru con. Thơ Nguyên Thạch . phổ nhạc & trình bày Dzuylynh. Âm hưởng dân ca miền nam. Xin vào link sau đây để nghe nhạc:. Http://www.box.com/shared/1784869f422856b30968. ( Gởi nguyện ước cho hai con: Võ.
Tác giả: Thơ: Diệp Quốc Mẫn & Nhạc: Trần Công Loa
Quê em Lục Ngạn Bắc Giang. Vải thiều chín đỏ miên man núi rừng. Khắp nơi nhộn nhịp tưng bừng. Đón mùa vải chín lòng mừng khôn nguôi. Thượng nguồn hạ dòng về xuôi. Bắc Giang Lục Ngạn quê em mặn mà. Xưa kia có cả rừng trà. Móc.
Tác giả: Nhạc Dân Chu, thơ Thy Linh
Ca sỹ thể hiện: Khánh Vy
Giữa lưng chừng cuộc sống. Buồn dâng nỗi mênh mông. Giữa lưng chừng hi vọng. Ôi bước mõi chập chùng... Giữa lưng chừng hạnh phúc. Hồn sao ngỡ xa xăm. Giữa bóng đời hoa gấm. Như vết nứt nẩy mầm. Ta miên man giấc ảo. Chìm.
Tác giả: Nhạc Nguyễn Tiến Dũng, thơ Hà Huyền Chi
Chuyến buýt già tới muộn sau mưa. Nỗi nhớ đắng bỏ rơi cái hẹn. Em vì ta thắc thỏm đợi chờ. Đến, không đến, sao không thể đến? Nhớ muốn khóc, mềm xương chưa đủ. Buồn mênh mông khối lượng còn nguyên. Chứa vào đâu.