Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Hai đường thẳng song hành đâu thể chạm. Duyên chúng mình chỉ tạm bợ phải không. Sao em cứ ôm lồng ghì tâm khảm. Dẫu xót xa đeo bám một kiếp hồng. Thu nhòa nhạt ngày đông thầm giăng trải. Nhưng chân tình nào ghé lại bến.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Biết kiếp này chẳng được ở bên nhau. Nhưng tim mãi nghẹn ngào gom thương nhớ. Đời cay đắng bao lần duyên trắc trở. Vẫn ấp ôm nghĩa nợ vốn xa rời. Anh đâu còn tha thiết cận kề tôi. Quên kỷ niệm một thời mình đã có. Quay.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Đêm hiu quạnh nỗi buồn dâng ngập phủ. Bao mùa xa vẫn ấp ủ men tình. Mơ một ngày rực rỡ ánh bình minh. Cho hạnh phúc đôi mình luôn kết quyện. Con tim nhỏ si mê hoài lưu luyến. Nụ hương nồng xao xuyến bện hồn tâm. Dẫu trái.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
VÉN quạnh quẽ bao mùa trống vắng. MÂY thẹn thùng mơ nắng lung linh. TÌM khung cảnh mới thanh bình. ÁNH ngời trong mắt tươi xinh ngọt ngào. MẶT sóng giận thét gào tâm trí. TRỜI xanh trong mộng mị tơ lành. XUA thời đớn lạnh.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Em đã viết bài thơ tình duy nhất. Muốn gửi anh nhưng lại cất chẳng đành. Sợ phũ phàng bởi sự thật mong manh. Khi tình cảm người dành trao ai khác. Em rất sợ giữa cảnh đời đen bạc. Phải cô đơn xao xác tựa lá vàng. Nên âm.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Chuyện chúng mình kết thúc vậy sao anh. Em cứ mãi cất dành trong nhịp thở. Đời bạc bẽo khiến xui không tròn nợ. Biết bao mùa trắc trở chẳng thành duyên. Trái tim anh dường bến nước lạc thuyền. Như sóng đẩy làm uyên ương.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Ngồi quạnh quẽ một mình bên quán vắng. Buốt tim này dai dẳng giọt sầu rơi. Ước vòng tay ướm trọn suốt cuộc đời. Nhưng thật khó hồn chơi vơi lạc lõng. Ta cứ vẫn ấp ôm hoài hình bóng. Ngược đường duyên khát vọng hóa dư.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986 & LuuHoangLuu
( Nđt ). Ả Vít nàng Vi mãi chực rình. Lây truyền nhiễm dịch quả là kinh. Toàn dân gánh chịu nhiều đau khổ. Cả nước gồng mang những cực hình. Vẫn phải cam phần nương bất hạnh. Xong thầm nhủ dạ khấn hiền minh. Trời gieo.
Tác giả: Hữu Ý-Minh Trang
Ca sỹ thể hiện: Ngọc Hà
Tình thu năm ấy. Đã mấy thu rồi, mình thôi đón đưa. Giữa gió mưa đời, mình em sớm khuya...đi về!... Đã mấy thu rồi, mình thôi gọi tên. Trong từng giấc mơ, mình thôi mong chờ...mong chờ!... Đã mấy thu rồi, mình thôi nhớ.