Tác giả: Anh Bằng
Ca sỹ thể hiện: Duy Quang; Ngọc Huyền; Tuấn Vũ; Mạnh Đình
Còn một mình, trên đường khuya đi trong hoang vắng mênh mang. Đèn màu vàng, soi vàng thêm thân cô đơn giữa không gian. Dáng u hoài bước lang thang như hồn hoang. Nàng thật buồn ... Ô thành đô đêm hoang vu đáy tâm tư.
Tác giả: Vũ Chương & Anh Bằng
Còn một mình trên đường khuya đi trong hoang vắng mênh mông. Đèn màu vàng soi vàng thêm thân cô đơn giữa không gian. Dáng u hoài bước lang thang như hồn oan. Nàng thật buồn. Ôi Thành Đô đêm hoang vu đáy tâm tư. Nhìn cuộc.
Tác giả: Huỳnh Phước Liên
Ca sỹ thể hiện: Anh Bằng; Tạ Minh Tâm
Sáng mãi trên trời cao ngôi sao của niềm tin. Sáng mãi trên trời cao ngôi sao Hồ Chí Minh. Là ngôi sao soi đường ta đi vào chân trời hạnh phúc. Là ngôi sao cấy cày đánh giạc xua màn đêm chiến tranh. Là ngôi sao soi đường ta.
Tác giả: Anh Bằng
Ca sỹ thể hiện: Thiên Trang; Hương Lan; Giao Linh; Hoàng Oanh (trước 75)
Đêm này là bao đêm thao thức nhớ thương anh. Cách xa người yêu nên em ôm nỗi khổ riêng mình. Rừng vắng đỉnh cao non xanh giờ đây nhớ em không anh. Sao nỡ chôn vùi tâm tình lúc tuổi còn xanh. Bên ngọn đèn cô đơn em thức.
Tác giả: Thanh Bình
Ca sỹ thể hiện: Anh Bằng
Có một người con gái tuổi hai mươi. Xa Hà Nội ra chiến trường khói lửa. Lòng thiết tha vì cuộc sống hòa bình. Một lương y như là từ mẫu. Giữa chiến trường Quảng Ngãi lắm đạn bom. Chị đã sống một thời tuổi trẻ. Dẫu biết.
Tác giả: Lê Yên
Ca sỹ thể hiện: Chưa Biết; Anh Bằng
Ngựa phi, ngựa phi đường xa. Tiến trên đường cát trắng trắng xóa. Tiến trên đường nắng chói chói lóa. Trên đồng lúa theo cánh chim trời bay trên cao. //Cánh đồng lúa in sắc chân trời mây lan xa . Ngựa phi ngoài xa.
Tác giả: Chu Minh
Ca sỹ thể hiện: Quang Thọ; Anh Bằng; Thanh Thúy
Đất nước nghiêng mình. Đời đời nhớ ơn. Tên Người sống mãi với non sông Việt Nam. Lời thề sắt son theo tiếng Bác gọi bốn ngàn năm dồn lại hôm nay, người sống trong muôn triệu trái tim. Hồ Chí Minh, Bác Hồ Chí Minh đẹp nhất.
Tác giả: Anh Bằng
Ca sỹ thể hiện: Đặng Thế Luân; Thiên Trang; Mạnh Đình; Quang Nhựt
Người đi rồi hai đứa mình ở lại. Đà Lạt tuy buồn nhưng ta có nhau. Chiều âm thầm thông reo đồi gió. Anh đưa em về sương giăng đầu ngõ. Đêm đêm ta nằm nghe bên ngoài mưa đổ miên man. ĐK:. Hai đứa đến thăm hồ Than Thở.