Tác giả: Phạm Duy
Tưởng mình như đang trong giấc mộng. Cùng người yêu bay trong nắng hồng. Một bầy tiên xin tươi tóc vàng khăn xanh áo trắng. Tưởng mình nghe vang muôn tiếng nhạc. Vườn đào xưa nơi Lưu Nguyễn lạc. Cùng bầy tiên nương theo cánh.
Tác giả: Võ Tá Hân
Ca sỹ thể hiện: Vân Khánh
Ai về qua Hương Giang, gởi lòng tôi theo với. Ánh trăng treo Thành Nội, một góc trời quê hương. Em ngày xưa tôn nữ, áo trắng bay trong chiều. Tôi bây giờ viễn xứ, đời như phố quạnh hiu. Cali thu cuối mùa, cơn mưa về.
Tác giả: Hoàng Kim Chi
Xin một chút gió. Xin một chút nắng. Một chút mây, và một chút buồn. Xin một chút gió, cho tóc em bay. Một chút mây, nâng tà áo trắng. Một chút nắng, và chút dỗi hờn. Đọng lại cho má thêm hồng ! Xin từ giã nỗi.
Tác giả: Nguyễn Ngọc Thiện
Ca sỹ thể hiện: Chưa Biết; Mắt Ngọc
Hè về bao giờ cho ta chợt xao xuyến. Về ngang sân trường cùng cánh phượng thắm xinh. Mùa hè ơi có niềm thương nhớ vẫn còn đọng lại trong ta, bao năm tháng qua, a há! Hè về bao giờ sao ta còn ngơ ngác. Lạc trong tim.
Tác giả: Quốc An
Ca sỹ thể hiện: Chưa Biết; Lâm Chí Khanh; Mỹ Tâm
Ngày tháng trôi qua mau, cho lòng thêm nuối tiếc.. Một thời mộng mơ đã qua. Còn đâu nữa bóng dáng dịu dàng. Tà áo trắng thướt tha sân trường, sẽ không còn những khi bâng khuâng, nghe hè về trống vắng. Phượng buồn ngập.
Tác giả: Phạm Anh Dũng
Ca sỹ thể hiện: Thái Hiền; Hạnh Nguyên
Mùa Hè tới! Ngàn phượng thắm. Đùa trong nắng mới. Dòng sông trong vắt xoay quanh đồi đưa sóng trôi. Trời trong sáng. Hàng mây trắng. Cuộn trôi lãng đãng. Bầy chim ríu rít hót lên mừng mùa Hè sang. Gió mát về êm.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Bằng Cường
Ngày mưa đã qua nơi con phố thân quen, lá rơi rụng đầy chân nghe xào xạc. Sân trường vừa tan mình em thướt tha áo trắng học trò, thời gian cứ trôi chiếc lá vẫn cứ rơi con đường chìm dần trong nắng. Em như đang chờ đợi nên.
Tác giả: Lê Ngân & Đoàn Phú Vinh
Ca sỹ thể hiện: Ngọc Hồ; Quang Linh
Chiều Sài Gòn đang nắng thoáng mưa giăng. Áo trắng dừng chân nép vội trứơc hiên nhà. Cô bé hồn nhiên vô tư đến lạ. Mười ngón tay gầy nghịch từng giọt long lanh. Bím tóc cài nơ buột hồn ai bất chợt. Như cơn mưa nào bất.