Tác giả: Bảo Trường
Ca sỹ thể hiện: Ý Lan
Anh như nhánh rong phiêu du bốn mùa. Một lần qua bến tìm chút buồn vui. Buông câu ái ân ngang qua đầu môi. Cho giấc mơ về khi xa vòng tay mềm. Em nghe biển xưa hát câu mong chờ. Bọt bèo duyên kiếp nào biết đục trong.
Tác giả: Y Vân
Ca sỹ thể hiện: Vân Khánh; Yến Khoa; Thái Thanh (trước 75)
Biển sầu dâng vời vợi, sóng gào xé nát tim ai. Người đi từ hôm nao người đi mãi, xa cuộc đời và xa tôi. Như con thuyền lướt ra biển khơi cuốn theo hơi dài. Đã tan đi với bao nhiêu sóng triều lấp vùi. Lòng buồn cao vời vợi,
Tác giả: Y Vũ
Ca sỹ thể hiện: Chế Linh & Giang Tử
Hoàng hôn sáng trên vùng cốc. Chiều thu dấu chân bụi trần. Người yêu đã quá xa xưa. Tuổi thơ vút qua tầm tay. ĐK:. Tình yêu đến cho hồn nhớ. Lời thơ xóa theo bụi mờ. Chiều xưa thấp thoáng trên môi. Rời xa ta nhớ một.
Tác giả: Đoàn Lan Hương
Ca sỹ thể hiện: Nhã Thanh
Chiều buông trên giòng sông Cửu Long. Như một cơn ước mong, ơi chiều. Về đâu ơi hàng cây gỗ rong. Nghiêng mình trên sóng sông yêu kiều. Buồn tôi không vì sao bỗng dưng. Theo đò ngang quá giang thương chiều. Bởi vì thương.
Tác giả: Hà Thái Hoàng
Ca sỹ thể hiện: Lưu Chí Vỹ (remix); Lưu Chí Vỹ
Đồng tiền có trước mất sau. Tình người xin giữ để ngày sau còn nhau. Tiền mang lấy khổ đau. Phụ tình quên hết nghĩa tình con người... Đồng tiền bạc trắng như tờ giấy mà thôi. Đắng cay khổ ải cũng vì nó mà ra. Đời người ai.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Mai Quốc huy
Nghèo xác nghèo xơ. Nghèo đâu có gì. Đời mình tay trắng. Ước mộng làm chi. Mà anh thì ở nơi cao sang. Trời xanh đành nỡ se mối duyên. Khiến cho đôi mình dở dang. Ngày đó gặp anh. Lòng đâu có ngờ. Ngày chờ đêm nhớ. Biết mình.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Đức Tuấn
Con quỳ lạy Chúa trên trời. Sao cho con lấy được người con yêu. Đời con đau khổ đã nhiều. Từ khi thơ dại đủ điều đắng cay. Số nghèo hai chục năm nay. Xây bao nhiêu mộng trắng tay vẫn nghèo. Chúa ơi! Chúa ơi! Mối tình.
Tác giả: Ngô Kỳ Vỹ
Ca sỹ thể hiện: HAX; Minh Luân (Nhạc Trữ Tình)
Nhà bên bến sông tưng bừng trống nhạc rền vang. Hàng xóm rộn ràng ra đường chờ đón xe hoa. Đám cưới người ta xót xa riêng mình bấy lâu thương thầm. Chẳng nói thành câu. Bởi vì nghèo anh đâu dám trèo cao. Giờ tim nhói đau.