Tác giả: Bùi Anh Dũng
Ca sỹ thể hiện: Đăng Khôi
Con đường đêm mình tôi. Không còn một ai đi chung đường. Lạnh buốt cơn gió như xé vào tim. Từ khi người yêu bỏ đi. Khung trời mộng mơ như tan dần. Và không gian chỉ còn bóng đêm quanh đời tôi. (Sao khi em ra đi không nói.
Tác giả: Nhạc Ngoại (Trung Hoa)
Ca sỹ thể hiện: Johny Dũng
Đường ngập tràn muôn hoa lá. Lòng ta vui cùng em với cây đàn. Giọt sương mai trên lá khô. Phủ con đường đôi ta biết bao ngày vuị. Đời phù du năm tháng (qua) trôi. Cùng nhau anh và em kiếp phiêu bồng. Mình bên nhau.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Phương Linh
Truyền thuyết xưa trong bụi mận gai. Một loài chim không bao giờ hót. Cho nhau nghe những khúc tình ca. Chim chỉ hót một lần rồi chết. Lời thiết tha cho hồn lìa xa ... Em chỉ nói lần cuối với anh lần cuối. Rằng em yêu anh.
Tác giả: Hoài An (Võ)
Ca sỹ thể hiện: Thanh Thanh
Chơi vơi trong bóng đêm cuộc đời. Tìm yêu trong ánh trăng tuyệt vời. Một mai kia thôi mắt đêm đợi chờ. Một mai kia thôi từng đêm suy tư. Hừng đông lên em khuất sau mặt trời. Buồn trên mi nay cách xa vời vợi. Còn trong.
Tác giả: Nguyễn Phi Hùng
Ca sỹ thể hiện: Nguyễn Phi Hùng
Đưa em về vùng trời nắng ấm, có đôi chim nhỏ nhỏ xinh xinh trò chuyện như đôi nhân tình. Đưa em về, về biển cát trắng, gió lao xao cùng hàng cây lao và biển đêm lấp lánh sao. Đưa em về, về miền quê xa, hãy nâng niu.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Lam Trường
Mưa rơi mãi chỉ còn bóng mơ trong màn đêm buốt giá. Mùa đông đến tim anh thêm bao xót xa đèn đêm hiu hắt. Em đi mãi về nơi ấy biết chăng mình tôi nơi đây. Lòng vẫn nhớ chỉ riêng hình bóng em. Dẫu có muộn màng dẫu tháng.
Tác giả: Sinh Hoạt
Ngày nay mong các Sói Con, mai sau chóng nên nhạc sư. Em thích cái chi em nào? Em thích cái Pianô pia, pia, pia, piano piano. Ngày nay mong các Sói Con, mai sau chóng nên nhạc sư. Em thích cái chi em nào? Em thích cái.
Tác giả: Vũ Quốc Việt
Ca sỹ thể hiện: Lê Uyên Nhi; Helen Trần
Mùa hoa tươi ngủ sau hàng cây, đàn chim bay bỏ quên dòng sông, mùa mưa giông chẳng khi tí tách, con sóng xưa chẳng khi vỗ bờ. Ngày anh đi, ướt hoen bờ mi, chiều nên thơ bỗng nghe ngẩn ngơ, hoàng hôn rơi rớt khi sương.