Tác giả: Chưa Biết
Trên tường cây đàn gỗ chỉ còn bốn dây nhuộm cũ màu thời gian. Lâu ngày dây đàn đã hoen màu rỉ chỉ còn dáng dây mỏng manh. Khi buồn ông lại lấy cây đàn cũ ôn lại những kỉ niệm xưa. Tiếng đàn vẫn đầy ắp tình đồng chí của người.
Tác giả: Hoàng Phương
Ca sỹ thể hiện: Mộng Thi
Ô kìa anh hai, anh hai vác cây đàn guita. Trở về làng xưa, anh hai bước qua con đò nghèo. Dừng lại để thăm cô Lan đang trồng liếp dưa. Đôi má cô Lan hồng hồng, say đắm bao ngày nhớ mong. Ô kìa anh Tư, anh Năm với cô.
Tác giả: Canh Thân
Ðêm nay trời khuya vắng. Trăng lên đẹp mơ màng. Bâng khuâng bao niềm nhớ. Bao nỗi thương bao mối sầu. Cùng dâng lên lúc canh tàn. Từ ngày xa người yêu. Ôi đau lòng trăm chiều. Một mình anh thơ thẩn. Ði khắp nơi tận.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Lâm Chấn Huy
Len lõi trong màn đêm tiếng đàn tôi thì thầm. Tôi ngồi trong đêm khuya lòng dâng trào nỗi nhớ. Giờ em còn nhớ đến tình tôi trao ngày nào. Vài giọt sương khuya rơi vào đêm thăm thẳm. Giữa bốn bề quạnh vắng có người nhớ một.
Tác giả: Phạm Duy
Ca sỹ thể hiện: Tấn Minh; Trần Cao; Thái Thanh
Nàng ơi tay đêm đang giăng mềm. Trăng đan qua cành muôn tơ êm. Mây nhung pha mầu thu trên trời. Sương lam phơi mầu thu muôn nơi. Vàng sao im im trên hoa gầy. Tương tư ôi người thôi qua đây. Năm xưa ôi nàng quên câu.
Tác giả: Hồ Hoài Anh
Ca sỹ thể hiện: Nguyễn Ngọc Anh; Ngọc Anh
Sớm mai bình minh mới lên. Trong nắng chan hòa lòng nhẹ mênh mang đến bên khung cửa. Thấy mình ai dưới chân cây thùy dương đứng trong âm thầm. Lặng ngồi ở nơi đây với cây đàn rất dễ thương. Nhìn như muốn nói với tôi muôn.
Tác giả: Sinike
Ca sỹ thể hiện: Sinike
Lại một mùa đông anh mong chờ em về. Trao nhau môi hôn tựa vai kề. Lắm lúc cô đơn chỉ muốn hét lên thật to anh nhớ em. Từ ngày mình xa chưa bao giờ anh cười. Cô đơn giữa đường đông người. Ánh nắng nơi anh giờ chỉ còn lại bầu.
Tác giả: Trần Minh Phi
Ca sỹ thể hiện: Lâm Hùng
Người vừa đi xa tiếng Guitar rất buồn, nhạc tình hôm qua cuốn băng quay thời gian. Những ánh mắt sau cùng, và tiếng hát mưa chiều vọng xuống phố nhớ. Lang thang cùng cây đàn. Ngòai trời mưa bay tiếng em xa phố nhà,
Tác giả: Nguyễn Văn Khánh
Ta yêu đàn, yêu tha thiết, say đắm trong ta. Yêu quá nhiều, yêu đến nỗi reo rắc trong ta. Với bao nhiêu muôn ngàn đường tơ vương, vấn vương bao nỗi niềm riêng trong ta, có chăng riêng một người tình là hiểu được lòng.