Len lõi trong màn đêm tiếng đàn tôi thì thầm
tôi ngồi trong đêm khuya lòng dâng trào nỗi nhớ
giờ em còn nhớ đến tình tôi trao ngày nào
vài giọt sương khuya rơi vào đêm thăm thẳm.
Giữa bốn bề quạnh vắng có người nhớ một người
tiếng đàn nhưi ngân xa dường như còn vọng mãi
tình yêu vừa mới đến sao đã xa hỡi người
hằng đêm tôi vẫn mơ giờ này em ở đâu.
Đêm sắp tàn tôi vẫn ôm cây đàn nhờ gió nơi nào
mang em về trong nỗi nhớ và nỗi nhớ đó sẽ còn mãi
vì sao trong tôi không thể quên
em ơi! em ơi!
tại vì sao?
người hỡi! sao không trả lời
giọt sương khuya hững hờ
chỉ có cây đàn trả lời tôi
đêm sắp qua rồi.