Tác giả: Tuấn Khanh Và Hoài Linh
Tôi đưa, người đi, bước chân, hoa mộng vào đời. Không gian, tuy bao la mà, đầy trời mây.............. Một chiều nhẹ mưa mây, thành u buồn giăng lối. Tâm tư, khi duyên không tròn,
Tác giả: Nguyễn Đức Trung
Ca sỹ thể hiện: Nguyễn Hồng Ân; Đo Re Mi; AC&M Band
Chiều qua đi và chiều qua đi. Cho từng cơn mưa trên bước đường về. Hạt mưa bay đùa hạt mưa bay. Cho tóc ai bay lấp lánh chiều nay. Hạt mưa long lanh yêu dòng kênh trong xanh. Ơi cuộc sống ấm áp tiếng hát. Yêu sao nông.
Tác giả: Anh Quân
Ca sỹ thể hiện: Mỹ Linh
Em chờ ai vào lúc tan ca chiều nay. Người đi rất vội vàng, phố đông như con sông nắng. Em chờ ai ngoài phố bâng khuâng buồn vui. Người xa khuất thật rồi, thiếu ai dưng dưng như phố không bóng người. Bài hát bao giờ.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Vân Khánh
Ngày tôi rời Huế khi mái tóc còn màu xuân. Em tiễn chân tôi với nắng chiều ví dạ mơ màng. Hàng me soi bóng dáng ai xoã tóc dọng hương. Sông quê yêu thương ta biết bao giờ trở về. Để ngắm nhìn theo áo dài bay mỗi chiều qua.
Tác giả: Nguyễn Nhất Huy
Ca sỹ thể hiện: Chưa Biết; Quang Dũng; Trường Thanh
Có những đêm nào.. mình nhớ tên nhau... Có phút giây nào... đời vẫn xôn xao... Khóe mắt mùa thu vương bao lá sầu... Có chút hồn nhiên.. giờ biết tìm đâu... Có lúc âm thầm... đường phố không tên... Nhớ phút giây.
Tác giả: Lê Xuân Trường
Ca sỹ thể hiện: Trần Cao; Thiên Kim; Ngọc Anh; Phương_mkv; Hoàng Nguyên
Khi xa nhau rồi, tình còn gì để trách nhau người ơi! Khi anh đi rồi, trời nhạt nhòa và tiếng mưa buồn rơi. Quên sao những lần chiều đợi chờ vội vã đắm môi hôn, trời nhạt dần màu nắng phố đơn côi. Đêm thiết tha vòng.
Tác giả: Nhạc Ngoại [Lời Việt: Lời Việt]
Ca sỹ thể hiện: Đồng Thiên Đức
Tại sao phải một mình lẽ loi? Tại sao phải hiu quạnh bên đời? Tại vì sao tình xa mất rồi ? Tại vì sao người đành quên lối ? Dù níu kéo cũng chỉ thế thôi. Còn lại đây xác than gọi mời. Tìm hoài tìm tìm hoài trong.
Tác giả: Chưa Biết
Chiều nay làn gió khẽ buông thành tiếng trong tôi. Và mưa rơi đã xoa hết từng tình khúc trên môi. Ngồi đếm từng chiếc lá khẽ cuốn bước chân em. Làn môi hôn ấy đã biến vào một khoảng không. Hạt mưa rơi thấm lạnh một thoáng ấy.