Ngày tôi rời Huế khi mái tóc còn màu xuân
Em tiễn chân tôi với nắng chiều ví dạ mơ màng
Hàng me soi bóng dáng ai xoã tóc dọng hương.
Sông quê yêu thương ta biết bao giờ trở về
Để ngắm nhìn theo áo dài bay mỗi chiều qua sông
Xa cách phương trời giờ ta như bé lạc loài
Nhớ tiếng âm trầm thiêng ngủ nhìn mùa đông buốt giá.
Xa xa con đò câu hò buồn đưa người qua sông
Chiều nay trên bến Hương Giang thủa nào
Có bóng một người đang hỏi rằng em về nơi mô.
Hò ơi hò ơi, vẫn tiếng Nam Bình còn vương
Nhưng dáng xưa đâu, sông nước nhìn Bến Ngự cúi đầu
Vẳng nghe trong gió, tiếng ai như oán hờn ai
Như mưa đâu đây, trong mắt ướt cung nguyện sầu
Tìm trong làn sương, nón sầu nghiêng thấy lòng thương thương
Xa cách Phương trời giờ ta như bé lạc loài
Nhớ tiếng âm trầm Thiên Mụ nhìn mùa đông buốt giá
Xa xa con đò câu hò buồn đưa người qua sông
Chiều nay trên bến Hương Giang thủa nào
Có bóng một người đang hỏi rằng em về nơi mô