Tác giả: Nguyễn Hoàng Duy
Ca sỹ thể hiện: Noo Phước Thịnh
Ngỡ người vẫn còn đây. Ngày nào ôm trong cánh tay yêu thương nồng say. Rồi chợt khi thức giấc cơn mơ vụt bay. Mà vì đâu đánh mất anh đâu nào hay. Có lẽ do mơ mộng thôi. Vì anh đã quá tin yêu thương trên đầu môi. Vì anh đã.
Tác giả: Anh Khoa
Ca sỹ thể hiện: Hoàng Thanh
Người anh dấu yêu đã rời xa mãi, lòng đang vấn vương kỷ niệm đẹp nay đã phai tàn. Một ngày vắng em như không còn ánh sáng, thầm gọi tên người yêu hỡi. Ánh mắt ây trái tim ai đang hững hờ, nụ hôn xưa có phai hay đã tan.
Tác giả: Mạnh Phát
Ca sỹ thể hiện: Phương Dung; Thanh Tuyền
Anh ơi chớ để hoa úa nhụy tàn. Màu xanh năm tháng cuốn theo thời gian. Đêm ngơ ngác tìm sao lạc. Mơ chi cát vàng sông bạc. Tóc xanh dần hoang. Nơi đây gió mùa tung lá gợi sầu. Vòng tay buông xuống nhớ thương về đâu?
Tác giả: Bắc Sơn
Ca sỹ thể hiện: Hương Lan & Hoài Nam
Anh đã nhớ em như giọt sương nhớ lá, như biển cả nhớ thuyền. Hơn một lần khiến nhớ là từng bước nhỏ đoan trang. Và một lần anh thương lắm, em mặc áo tím buổi chiều tím không tên. Em đứng giọt nắng tím rớt lên mình, rớt lên.
Tác giả: Võ Tá Hân
Ca sỹ thể hiện: Thùy Dương; Thanh Thủy
Mùa thu ấy mưa về trong gió lạnh. Mẹ ngậm ngùi âu yếm tiễn con ra. Mắt ngời xanh mơ ước chốn ngàn xa. Trời khóc hộ mẹ con ta, mẹ ơi. Cuộc đời đó trôi qua như cơn mộng. Như mùi hương giàn hoa lý thanh thanh. Từ xa nhà.
Tác giả: Quốc Anh
Ca sỹ thể hiện: Phi Nhung
Tháng ngày là ngày viễn phương. Vẫn chắt chiu tình cố hương. Nhớ người tình nghèo khôn lường. Nắng sớm mưa chiều mà thương. Hỡi người bạn đường em yêu. Nơi đây có bao chiều. Mưa bão rơi trong lòng. Em cô đơn bên đời quạnh.
Tác giả: Hữu Xuân
Ca sỹ thể hiện: Ngọc Tân
Mùa thu, xanh một trời Hà Nội, em nghe thu hát ngang lưng trời . Từng con đường năm xưa, lối ta đi qua những ngày thơ ấu... Trong tim tôi Thăng Long Hà Nội, dẫu cách xa tôi vẫn yêu người . Ở nơi ấy giữ bao nhiêu.
Tác giả: Dương Trường Giang
Ca sỹ thể hiện: Bùi Anh Tuấn & Dương Trường Giang
Gió mùa về, nhẹ nhàng đưa đám mây xám bay. Lướt trên ngọn gió se lạnh. Một người trên cao nhìn xuống phố phường. Thấy thật lạ, làn ngói xưa đất nung rất quen. Giờ thay bằng những ngôi nhà cao tầng. Từ đây, nhìn thấy mọi.