Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Tam Ca Áo Trắng; Phi Nhung
Ba cô đi cúng chùa Lan, có cô mặc yếm đỏ, ái a.. Tình vô là vô trong chùa. Cùng gánh chùa, chẳng bông cái cua càng cua. Hai con mà cua biển, hai con mà con cua đồng. Cũng gánh chùa, rặng bông cái bông còn rơm. Hai ông mà.
Tác giả: Viễn Châu
Ca sỹ thể hiện: Hương Lan
Con ơi! Hãy nhen bếp lửa. Kẻo đêm dài giá lạnh. Khơi than hồng sưởi ấm túp lều tranh. Rồi con hãy xích lại gần đây. Để nghe mẹ phân trần. Lời giáo huấn trước ngày con xuất giá. Con ơi, tháng Chạp đến đây. Con phải về làm.
Tác giả: Nhạc Bùi Quang Ân, thơ Đinh Mê Linh
Ca sỹ thể hiện: Mê Linh
Tôi sinh ra tự hào trên đất mẹ. Hạt gạo mềm thấm đẫm giọt mồ hôi. Quê hương ơi! Người có tự bao giờ. Nuôi tôi lớn từng ngày như tay mẹ. Chiều lặn lội thân cò liêu xiêu bóng. Chợ quê nghèo bóng mẹ khuất trong mưa. Ba mươi.
Tác giả: Lâm Thụy Cẩm Nhung
Lý con sáo:. Đêm qua chưa, sao mắt mẹ lệ mờ tuôn rơi. Mẹ đợi chờ tin con, đang khơi xa trong lớp sóng dồi. Từng cơn gió giật liên hồi. Nơi quê nhà hay hung tin bão xa. Bão phủ giăng muôn lớp sóng trùng dương. Thuyền.
Tác giả: Út Bình Điền
Ca sỹ thể hiện: Thanh Tuyền
NÓI LỐI. Mẹ thường nói với con:. Khi cha mất con còn nằm trong bụng mẹ. Có con rồi , NỘI cho mẹ con mình ra ở ngoài bưng. Tay ôm con mà nước mắt mẹ rưng rưng. Nhìn túp lều nhỏ mưa lùa gió tạt. VỌNG CỔ. Câu 1: Con được lớn.
Tác giả: Việt Dương Nhân
Lý Con Sáo. Xuân năm nay... Đã mấy xuân rồi con tha hương. Sống cuộc đời phiêu bạt phong sương. Thương nhớ thương lệ nhỏ canh trường. Thân tủi thân lưu lạc bước đường. Ôi ! Dòng đời sao quá đắng cay. Hy vọng gì đây.
Tác giả: Lý Vũ Duy Phương
LÝ BA TRI. Chiều buông mây tím giăng giăng. Thơ thẩn cánh cò về đâu trong sương gió. Hoàng hôn lác đác đâu đây. Chiếc lá xa cành về cội nguồn xưa. Trong khói hương đưa như thấy người vẫn còn đây. VỌNG CỔ. Chiều nghĩa.
Tác giả: Viễn Châu
Ca sỹ thể hiện: Mạnh Quỳnh; Kim Tử Long; Minh Vương
Vua nước Sở một hôm lòng thanh thản. Cởi long bào giả dạng một thường dân. Vác cần câu ra ngồi dựa thạch bàn. Lòng vương giả mơ màng theo sóng nước. Gió động ngàn lau khua xào xạc, sở Vương mới thả hồn theo những chiếc.
Tác giả: Trường Nguyên
Có nhưng đêm... khya nghe lòng cay đắng. Anh bỏ đi... rồi quên đứa con... khờ. Quên nghĩa phu.. thê. Ơn dưỡng nuôi... anh. Nay đã lớn... khôn. Sao anh quên công nuôi dưỡng sinh thành. Thôi con nói làm gì con ơi. Xem như.
Tác giả: Trần Văn Nhơn
Kinh thành Thăng Long trong bóng sương chiều. Trời thu đây mùa khêu thương nhớ. Mẹ già cô đơn đang sống hắt hiu. Mỗi chiều mắt trông về chốn xa vời. Khóe mắt luôn đẫm thấm mấy giòng châu. Nhớ đến con của mình khi chiều.