Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Đình Phong; Vân Du
Chợt nhận ra bao nhiêu dấu yêu đã quá xa xôi, tại vì sao người anh rất yêu làm anh đau nhói. Người con gái khi xưa chẳng mơ mộng gì. Mà sao hôm nay lại cần đến ai kia. Phải chăng anh đây không thể mang cho em nụ cười.
Tác giả: Vinh Sử
Ca sỹ thể hiện: Ngọc Hải & Kiều Loan; Huỳnh Ngọc Huy & Diệp Hoài Ngọc
Tôi kể người nghe một thiên tình sử. Một thiên tình sử đẫm lệ thương đau. Em là con gái sang giàu. Xây mộng hạnh phúc ban đầu. Ai ngờ chuốt lấy thương đau. Em vẫn hằng mong đẹp duyên cầm sắc. Cùng ai hẹn ước mối tình.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Giáng Tâm; Dương Hồng Loan; Thùy Trang
Tại sao anh nỡ yêu rồi hững hờ. Lời anh đã hứa sao giờ anh quên. Gieo chi nhung nhớ mong chờ. Cho em đau trái tim khờ. Một mình lê bước bơ vơ. Đời người con gái yêu nhiều khổ nhiều. Mười hai bến nước, biết đục hay.
Tác giả: Nhạc Ngoại
Ca sỹ thể hiện: Cẩm Ly; Cẩm Ly; Hà Thúy Anh
Tình yêu thì muôn ngàn lối. Làm sao để em tìm tới. Cứ bước qua một thời. Càng thấy xa vời vợi. Người đâu có hay rằng em yêu người. Mà em không biết nói sao. Quen biết bấy lâu. Tiếng ân tình em chưa dám trao. Nhiều.
Tác giả: Chưa Biết
Mặc kệ em nơi đây nhé anh! Không cần anh quan tâm nữa đâu. Bỏ mặc em với riêng mình em. Xin chớ quay lại nhìn nhé anh! Ừ thì thôi em đã mất anh. Vì một người con gái tốt hơn. Vậy thì em cũng yên lòng đấy. Hạnh phúc thôi.
Tác giả: VÕ QUANG HÂN
Ánh trăng tỏ dịu dàng như muốn nói. Đã bao mùa thầm gọi dấu yêu ơi. Lửa con tim nhen nhóm chẳng thành lời. Lòng thấp thỏm đầy vơi trong nỗi nhớ. Duyên phận bạc hay đường tình trắc trở. Đếm giọt buồn khóc duyên nợ chia.
Tác giả: Lê Trần Nguyễn
Ca sỹ thể hiện: Phi Nhung
Nghe nỗi nhớ mênh mông sương khói đêm sâu nghìn trùng. Người đi trắng xoá mưa nguồn còn lại thu tím bâng khuâng. Nụ tình trôi hà phương hoa bướm tương tư địa đàng. Mùa đông sông ngân giá băng trăng úa soi gương muộn phiền.
Tác giả: Hà Bích Vân
Ca sỹ thể hiện: Hà Bích Vân
Ngày con sinh ra ngày mẹ vui pha lẫn lệ sầu. Ngày con sinh ra mẹ giã từ mộng ước thanh xuân. Đời người con gái bến trong, bến đục khôn lường. Một khi duyên lỡ hỏi đời còn có chi vui? Bờ vai thon thon, giờ nặng mang bao.