Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Sơn Tuyền
Chiều xưa có ngọn trúc đào. Mùa thu lá rụng bay vào sân em. Chiều thu gió lạnh êm đềm. Mùa thu lá rụng cho mềm chân em. Tại vì hai đứa ngây thơ. Tình tôi dạo ấy là ngơ ngẩn nhìn. Nhìn vầng trăng sáng.
Tác giả: Hoàng Nguyên & Viễn Châu (tân cổ)
Ca sỹ thể hiện: Tấn Tài
(Tân Nhạc). Ai lên xứ hoa Đào. Đừng quên bước theo đường hoa. Hoa bay đến bên người nhẹ nhàng. Rồi hoa theo chân ai. Đường trần nhìn hoa bướm. Rồi lòng trần mơ bướm hoa. Lâng lâng trong sương khói. Rồi bàng hoàng theo.
Tác giả: Đặng Quang Vinh & Minh Ngọc
Ca sỹ thể hiện: Băng Tâm
Mỗi đêm mỗi thắp đèn trời. Cầu cho cha mẹ sống đời với con. Còn cha còn mẹ thì thơm. Không cha không mẹ như đờn đứt dây. Đờn đứt dây còn xây còn nói. Cha mẹ mất rồi con chịu mồ côi. Mồ côi cha mẹ khổ.
Tác giả: Lý Vũ Duy Phương
Lưu Thủy Trường. (32 câu nhịp tư). NIỀM VUI NGƯỜI LÍNH ĐẢO. Tác giả: Lý Vũ Duy Phương. Lớp I. 1. (--)Đẹp biết bao (Hò). Từng đợt sóng lao xao (Hò). 2. Ơi biển xanh dạt dào (--) (Hò). Lòng tự hào quên mọi.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Thiếu Nhi Nhà Văn Hoá Ba Đình
Ban mai tràn niềm vui. Tưng bừng giây sáng tươi. Bình minh thắp nắng mới, ánh vàng nơi nơi, đất trời gọi mời. Xa kia ngoài trùng khơi. Ngàn sóng đang reo vui. Đất nước ta sáng ngời, đất trời biển khơi, tổ quốc muôn.
Tác giả: Hoàng Nguyên
Ca sỹ thể hiện: Hoàng Oanh & Trung Chỉnh; Hậu Nguyễn (Tự mix)
Ai lên xứ hoa đào dừng chân bên hồ nghe chiều rơi. Nghe hơi giá len vào hồn người chiều xuân mây êm trôi. Thông reo bên suối vắng lời dịu dặt như tiếng tơ. Xuân đi trong mắt biếc lòng dạt dào nên ý thơ. Nghe tâm tư mơ ước.
Tác giả: Anh Bằng
Ca sỹ thể hiện: Mạnh Đình & Băng Tâm
Rừng hoang đẹp nhất hoa màu tím. Chuyện tình thương nhất chuyện hoa sim. Có người con gái xuân vời vợi. Tóc còn ngăn ngắn chưa đầy búi. Ngày xưa nàng vẫn yêu màu tím. Chiều chiều lên những đồi hoa.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Tường Nguyên
1. Đã bao lâu rồi không về miền Trung thăm người em. Nắng mưa đêm ngày cách trở, giờ xa xôi đôi đường. Người hỡi, có về miền quê hương Thuỳ Dương. Nước chảy còn vương bao niềm thương. Cho nhắn đôi.