Tác giả: Tuấn Phương
Ca sỹ thể hiện: Tấn Minh; Minh Quân
Có con đường lá bay dấu chân ngày xưa ai người đã qua. Để lại bâng khuâng những chiều trong ta. Cánh hoa nào vẫn rơi cháy trong hoàng hôn màu đỏ khát khao. Để người đi xa nhớ hoài không thôi. Sông xưa ai lấp rồi giờ xa.
Tác giả: RIN9
Ca sỹ thể hiện: Quân A.P
Còn gì đau hơn chữ đã từng? Đã yêu đã hy vọng. Từng cho nhau. Những ký ức úa màu. Còn gì đau hơn chữ đã từng? Đã từng tay níu tay. Mà chẳng thể giữ lấy để lạc nhau. Tình đẹp khi tình lỡ. Nếu không chúng ta. Phải biết vấn.
Tác giả: Quang Phúc
Ca sỹ thể hiện: Minh Quân
Tình như mây khói cuốn trôi, đời mong manh kiếp lãng du. Bồng bềnh trôi đi qua mau, gió đưa tình ta cuối chân trời. Lạc vào thế giới ước mơ thần tiên. Này em yêu hỡi, có nghe, tình ta theo gió viễn du. Và đôi ta yêu thương.
Tác giả: Nhạc Văn Dung, thơ Nguyễn Viết Bình
Ca sỹ thể hiện: Tốp Ca Quận Ba Đình
Ngàn bước chân bé nhỏ. Chạy trên mặt hồ trong. Mặt nước rung thành lời. Ngàn sao đêm vụt biến. Mặt nước rung thành lời. Nói gì thế mưa ơi. Trong veo tiếng mưa rơi. Em hát nhìn mưa rơi. Trong veo tiếng mưa rơi.
Tác giả: Dân Ca
Ca sỹ thể hiện: Thu Hồng; Quan Họ
Người về để con nhện ơ nó mấy. Giăng hự hư mùng là giăng ứ hự ư mùng. Đêm năm canh a lính tình tang là tôi luống chịu. Ớ ơ đôi ba người ơi hự lá ôi hự. Đêm năm canh a lính tình tang là tôi luông chịu. Í ơ lạnh í lùng cả.
Tác giả: Nhạc Nguyễn Trung Nguyên, thơ Yến Thanh
Ca sỹ thể hiện: Cao Thái Sơn; Đông Quân; Vĩnh Thụy
Tiểu đội xếp hàng ngang. Không thấy em về Cúc ơi. Chín bạn đã quây quần. Chỉ còn thiếu mình em thôi. Em nằm nơi mô mịt mù khói lửa. Đồng Lộc xác xơ cánh chim lìa bầy. Cúc ơi em nằm nơi nào. Lòng đất sâu thì lạnh lắm mà áo em.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Hồ Vĩnh Khoa & Quân Rapsoul
Trong cuộc đời, tìm bao lâu mới ra một người. Để cùng anh đi hết đoạn đường thật dài và nhiều chông gai này. Rồi bỗng một ngày, người đã khiến trái tim khờ dại. Giờ đây anh đã biết yêu thương thật nhiều là gì em ơi. Và người.
Tác giả: Hồ Thiện Quân
Ca sỹ thể hiện: Hồ Thiện Quân
1.Mỗi tối đi về trên con phố quen. Lòng anh nhớ đến những ngày xưa. Ta dường như đã...đã gần đến chân trời hạnh phúc. Nhưng chỉ trách anh quá bình thường. Không lắng lo được nhiều cho em. Và em cũng chẳng hiểu cho.