Tác giả: Dương Xuân Quyền
Ca sỹ thể hiện: Dương Xuân Quyền
Một chiều về thăm Sơn Dương. Nhìn cỏ lau xanh ngát lưng đồi. Người người cùng dòng xe qua mau. Đưa hồn tôi mênh mang trôi theo. Lòng mình càng yêu quê hương. Từng ước mơ xây đắp xóm làng. Để người người dân quê Sơn Dương.
Tác giả: Đức Huy
Ca sỹ thể hiện: Đức Huy
Cho anh giữ lại kỷ niệm ban đầu. Khi ta mớ gặp và vừa quen nhau. Cho anh giữ lại âm vang tiếng đàn. Và bài ca viết cho em dở dang. Cho anh giữ lại bóng trăng chẳng tàn. Cây chen lối mọc ngày nào thênh thang.
Tác giả: Trịnh Lâm Ngân
Ca sỹ thể hiện: Chung Tử Lưu
Tôi trấn ở đồn xa. Đã từ lâu vắng nhà. Có nhiều khi muốn về lại không về. Tôi có bà mẹ yêu. Tóc bạc sương dãi dầu. Có người thương bé nhỏ. Tuổi tròn trăng chưa biết sầu. Quê tôi chiến tranh. Mấy lần thu úa vàng. Suốt.
Tác giả: Võ Hoài Phúc
Ca sỹ thể hiện: Quang Linh
Có gã khờ ngọng nghịu làm thơ. Có gã khờ bồi hồi từng giờ. Lặng nhìn mùa xuân đi qua. Lặng nhìn tình em phương xa. Thương nhớ mỏng manh nhè nhẹ lén qua. Vẫn biết rằng đợi chờ là đau. Vẫn biết rằng giận hờn là sầu. Tình.
Tác giả: Lý Tuấn Kiệt
Ca sỹ thể hiện: Lý Tuấn Kiệt
Lời bài hát Chúc Em Hạnh Phúc. Em xinh rạng ngời trong màu áo cưới trắng tinh khôi. Nhẫn cưới em mang thật lấp lánh. Em trông dịu dàng vẫn nụ cười sáng kia. Điều anh ước mơ nay thành hiện thực. Em có đồng ý sống trọn.
Tác giả: Lê Dinh
Ca sỹ thể hiện: Duy Quang & Băng Châu
Người miền giới tuyến một ngày trao thư một ngày mong tin. Người hậu phương ơi tình còn thắm thiết nồng nàn hay quên. Sợ không gian thời gian đổi biến. Sợ con tim lạc cung trìu mến. Nghĩ rằng ngày nào hoàng hôn không phải.
Tác giả: Nguyễn Hải Nam
Ca sỹ thể hiện: Khánh Bình
Đứng lặng chờ ai, mà sao đau nhói trong lòng. Đứng lặng chờ ai,mòn mỏi ngóng trog từng ngày. Nặng lòng sầu mang, người xưa sao nỡ qua cầu. Ai đã theo chồng,còn đâu nữa mà mong. Bìm bịp chiều kêu, sao nức nở trong lòng. Hỏi.
Tác giả: Nguyễn Đình Toàn
Ca sỹ thể hiện: Khánh Ly
Em còn yêu anh, còn yêu anh. Cây còn xanh, còn đong đầy kỷ niệm. Mái trường xưa mỗi mùa phượng đến. Ve còn kêu vang, ve còn kêu vang. Đường ta đi có hai hàng lá biếc. Có hai hàng nước mắt khóc rưng rưng. Nơi em về nghe.
Tác giả: Huỳnh Thiện Phương
CƠN ĐIÊN CỦA ĐÀN BÀ. Một đời lê la[G] trong thiện ác tà[Em]. Nàng Hằng bon chen[G] xây chùa xây miếu [Em]. Loay hoay tuổi xuân[Am]chưa qua đã tàn[D]. Thôi em toang rồi[Bm] bà hoàng đại nam[Em]. Một ngày em yêu.