Có gã khờ ngọng nghịu làm thơ
Có gã khờ bồi hồi từng giờ
Lặng nhìn mùa xuân đi qua
Lặng nhìn tình em phương xa
Thương nhớ mỏng manh nhè nhẹ lén qua.
Vẫn biết rằng đợi chờ là đau
Vẫn biết rằng giận hờn là sầu
Tình yêu kia em ơi
Nào phải là hoa lá đâu
Mà em nỡ vẫy tay chia cành khỏi lá.
[ĐK:]
Nhìn dòng thời gian trôi nhanh
Chuyện tình càng thêm mong manh
Mùa xuân đâu mãi bên ta cho đến khi già
Ngại ngùng làm chi em ơi
Đừng để nụ hoa thôi tươi
Xin hãy cùng ta vui bước rong chơi