Tác giả: Nhạc Eric Lê Phúc, thơ Chiều Thu & Eric Lê Phúc
Ca sỹ thể hiện: Phương Trang Nguyễn; Ngọc Minh (Saxophone)
Chiều tím xuống bóng trời hiu quạnh. Gió đưa nhè nhẹ tóc em bay. Bên biển vắng trong một chiều nắng nhạt. Gió vô tình làm mắt em cay. Tà áo tím em bay trong nắng chiều. Gió buồn gió thổi áo tím em bay. Tà áo tím em bay.
Tác giả: Kiên Trần
Ca sỹ thể hiện: Hằng BingBoong
Và mùa đông sang khi thu dần qua em nhớ anh. Gió sẽ mang đi ân tình xua tan đi những giá băng... Merry christmas ... í yeah... Và cùng nhau ngồi đây lặng nghe tiếng hát đêm. Và dường như em đang mong chờ ai đêm giáng.
Tác giả: Vũ Vĩnh Phúc
Ca sỹ thể hiện: Nhật Huy
Chiều thu trăng sáng lung linh dịu dàng. Người đi có biết em đang ngồi trông ? Người nơi xa tít nhớ em nhiều không ? Khi nắng thu tàn, mình em nhớ mong …. Nhìn từng chiếc lá thu rơi trên đường . Ngồi bên hiên vắng.
Tác giả: Thanh Sơn & May Trường Xuân
Ca sỹ thể hiện: May Trường Xuân
Nghe nói Sài Gòn mưa lớn. Nên phố phường chắc đã thành sông. Đường mưa ngập hơn nắp cống cuộn đầy rác nghe sao xót lòng. Xe máy chạy xuôi theo sóng. Không thấy đường nước đã ngập mông. Cầu cho đừng rơi vô cống và sụp.
Tác giả: Vũ Hoàng
Ca sỹ thể hiện: Đoan Trang
Từng ngọn nến.. thắp lên.. theo bàn tay em. Từng ngọn nến.. sáng lên.. bao tình thương mến. Niềm vui quanh em, bạn bè thân quen. Có.. tiếng.. đàn.. xao xuyến ! Và cành hoa không quên gửi đến bên em. Những.. hương..
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Mộng Thi
Từng ngọn nến.. thắp lên.. theo bàn tay em. Từng ngọn nến.. sáng lên.. bao tình thương mến. Niềm vui quanh em, bạn bè thân quen. Có.. tiếng.. đàn.. xao xuyến ! Và cành hoa không quên gửi đến bên em. Những.. hương.. hoa.. êm.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Phạm Quỳnh Anh
Người ta nói, không bao giờ trở về. Mà sao em, vẫn tha thiết đợi mong. Đã bao lâu, chàng nói sẽ quay về. Lá vàng rơi, bao mùa nhớ thương chàng ơi. Người ta trách, sao em còn chờ đợi. Chờ làm chi, một hình bóng đã.
Tác giả: Chưa Biết
Người em yêu hỡi. Giờ anh đang chốn nao mình em ngồi đây nhớ mong. Cuộc tình đôi ta đậm sâu. Vậy mà sao chúng ta lại không cùng nhau đi hết đoạn đường. Ngọn đèn hiu hắt. Ngồi chơ vơ bóng đêm lạnh không một ai kề bên. Hàng.