Người ta nói, không bao giờ trở về.
Mà sao em, vẫn tha thiết đợi mong.
Đã bao lâu, chàng nói sẽ quay về.
Lá vàng rơi, bao mùa nhớ thương chàng ơi.
Người ta trách, sao em còn chờ đợi.
Chờ làm chi, một hình bóng đã xa?
Đành lặng thinh, ôm thương nhớ chỉ riêng mình.
Dù khổ đau, em vẫn yêu, vẫn chờ thôi.
ĐK:
Làm người khờ dại, có phải ta chung tình.
Đêm qua từng đêm, em khóc thương 1 mình.
Ngàn ngày trôi qua, em nhớ mong 1 người,
Một người là anh và chỉ anh mà thôi.
Đành lòng khờ dại, vì lỡ yêu chàng rồi.
Đêm qua từng đêm, mơ bước chân chàng về,
Giật mình tỉnh giấc, là giấc mơ hoang đường.
Cô đơn mình em nơi trái tim chung tình....(Em vẫn luôn chung tình thôi)
Chàng ơi, chàng hỡi....xin đừng là giấc mơ, mà hãy...quay về, bên em!!