Tác giả: Khánh Nguyên
Người yêu ơi! Em nơi phương nào, để nơi đây tim anh lặng câm, ngồi nơi đây anh vẫn mong chờ, chờ đợi em trong bao lạnh lùng. Ngày hôm qua ta vẫn bên người, mà hôm nay ta đã lìa xa, vì em nay đã quên tôi rồi, để cho tôi ôm.
Tác giả: Khánh Băng
Ca sỹ thể hiện: Như Mai; Thái Thanh (trước 75); Khả Tú; Khánh Ly; Ngọc Hạ
Ngày nào năm xưa lòng ta ước mơ. Ngoài nơi biên cương ngày đêm hững hờ. Vời trông quê cũ lắng trong sương mờ. Nhớ thương ai đêm ngày ngóng trông âm thầm một bóng. Rồi ngày hôm nay từ nơi chốn xa. Trở về quê xưa tìm lại.
Tác giả: Nhạc Ngoại
Ca sỹ thể hiện: Vân Quang Long
Hãy đến đến với anh. Ta cùng nhau hoà chung niềm vui, chung nhịp chân vui bước, đắm say theo lời ca bài ca tình ái. Tay cầm tay ta cùng xoay người theo vòng quay , mỗi giây phút ôi quá ngất ngây. Anh đang như.
Tác giả: Ngô Khải Hy
Ca sỹ thể hiện: Ngô Khải Hy
Nước mắt lặng lẽ nước mắt rơi. Bỗng dưng mi cay đánh mất cuộc tình. Cầm tay bên nhau phút giây lặng yên. Thôi em yêu ơi hãy quên nhau. Rồi nước mắt thắm ướt chiều lạnh vắng đôi bờ vai. Cho những yêu thương nhẹ lướt xa tầm.
Tác giả: Nguyễn Minh Tú
Ca sỹ thể hiện: Yanbi
Nhìn những bóng nắng rơi bên thềm. Dường như anh cất cho mình đã lâu. Cánh hoa tường vi. Từng dòng thư viết vội. Vì có em chắc anh sẽ tốt hơn. Chiều mây xám. Góc phố anh chờ em. Hạt mưa rơi nghiêng nghiêng thấm ướt những.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Phi Nhung
Cất bước em qua cầu em thầm mơ hạnh phúc. Nào ngờ ước mơ kia sớm phai tàn. Sao không như là cánh chim cùng chắp cánh ơ ớ ơ trời cao. Sao không ấm êm, yêu dấu trọn đời. Vì đâu vì đâu vì đâu người gieo cho nhau những niềm.
Tác giả: Chưa Biết
Chỉ yêu mình em. Này người tình yêu ơi!(người yêu). Giờ anh ở phương trời nao?( Ở đâu). Lòng em càng thương chờ mong (chờ mong), người yêu hãy đến cùng em (cùng em). Giờ em càng thương nhiều hơn (càng yêu), và yêu.
Tác giả: Phù Chí Phát
Bao tháng ngày xa quê hương đó, có bao giờ em thấy lòng đau? Ôi Thiên Thần nào, môi hôn ngọt ngào, bỏ quên đôi cánh ghé thăm đời anh. Từ đó, yêu thương người tình anh con dốc, áo trắng nào ngại phố người đông. Từ.