Tác giả: Nhạc Ngoại (Nga)
Làn gió rét lại trở về, bình minh sắp qua cửa khép kín. Không lửa hồng, không ánhsáng. Chỉ nghe rõ tiếng phong cầm ở trên phố vắng. Đàn ai cô đơn lang thang ngoài phố vắng. Chỉ nghe rõ tiếng phong cầm vẳng từ xa xăm.
Tác giả: Võ Tá Hân
Ca sỹ thể hiện: Khắc Dũng
Vẽ em, vẫn nét kiêu sa đó! Như thuở ban đầu mới gặp nhau. Mái tóc vàng thu hong nắng chiều. Vệt thời gian đâu úa nhạt phai. Nét môi, đôi má hồng phơn phớt. Ánh sao mắt tươi thắm trời xuân. Hồn thơ man mác vờn trong.
Tác giả: Toàn Vũ
Ca sỹ thể hiện: Bảo Ny
Lặng bước bên anh thật lâu. Lòng này em đang cố giấu. Chúng ta vẫn chung chuyến xe cuộc đời. Mà sao trái tim khác nơi. Chân trời từng không chút nắng giá băng con tim này. Rồi nhận ra anh đến chợt thấy ấm áp. Nào.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Đức Quang
Nắng nhạt nhòa vì màn đêm kia kéo đên xô bồ. Nắng đi rồi, giá băng về, ngày em đi chôn vùi đi kỷ niệm đôi ta. Bước thật chậm rồi vờ như trong phút chốc em còn. Đứng nơi này, vẫn nơi này, giờ riêng anh, riêng mình anh đi tìm.
Tác giả: Nguyễn Ngọc Thiện
Ca sỹ thể hiện: Duy Quang; Mạnh Đình; Tuấn Khoa
Này em tôi không còn gì, chỉ còn một trái tim thôi. Dễ thương như viên kẹo nhỏ, ngọt ngào như những bờ môi. Này em sao không trả lời, vì sao em không trả lời. Ðể lòng tôi yêu thương, để lòng tôi giá băng. Tôi buồn bã.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Lý Hào Nam
Ngày nào bên nhau thơ ngây em hỏi tôi rằng. Người yêu em thật hay chỉ là phút chốc đam mê. Đừng làm tim em đau mãi yêu em hoài anh nhé. Thật lòng anh yêu em không dối gian đâu người ơi. Ngọt ngào trao nhau yêu thương.
Tác giả: Sông Trà
Ca sỹ thể hiện: Ngọc Sơn; Chế Phong; Hương Lan & Ngọc Sơn; Khánh Ly (trước 75)
Chiều buồn một mình lang thang. Chiều buồn thả hồn đi hoang. Ôi tình yêu bây giờ đã chết. Kiếp hoa đã tàn còn trong tiếng than. Một mình ngồi chờ ai đây trời buồn trời. Chiều mây bay đi tìm em nhưng tìm đâu. Thấy xót xa.
Tác giả: Thanh Trang
Ca sỹ thể hiện: Tâm Hảo
Chiều xa khuất nắng chim bay về ngàn. Rừng cây trút lá, hơi may rộn ràng. Mùa Đông xưa đến, nhớ nhung ngập tràn. Từ lúc xa người, lòng vời vợi đêm giá băng! Người đi có nhớ mây bay chiều nào? Rừng cây trút lá, nghe tim.