Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Lính đã sống trong tình thương nhân loại. Đâu nao lòng nản chí thoái lui qua. Bởi trên vai còn trọng trách sơn hà. Luôn khắc dạ dù phong ba bão táp. Nếu giặc đến kiên cường mà dẫm đạp. Do soái lang vốn tạp chủng dân.
Tác giả: Vũ Cẩm; & Thơ: Đinh Thế Vinh
Ca sỹ thể hiện: Quang Hà
Trở về đón gió heo may. Cái se se lạnh làm say lòng người. Dù xa cách biệt phương trời. Vẫn tha thiết nhớ một thời ấu thơ. Còn đây phố cũ rêu phong. Lắng nghe lịch sử ngàn năm vọng về. Hồ Gươm sóng vỗ xô bờ. Ơi hàng liễu có.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Khoác trên mình sứ mệnh của cha ông. Con Nam Việt máu Lạc Hồng tuôn chảy. Ngoài Hải Đảo chốn Trường Sa vùng vẫy. Chí anh hùng luôn trỗi dậy trong tim. Dù gian truân bão táp muốn nhấn chìm. Vì Tổ Quốc quyết phải ghìm trí.
Tác giả: Tô Thanh Tùng
Ca sỹ thể hiện: Khả Tú; Thùy Trang
Ngày đầu xuân anh đến thăm em. Sương mai còn vương êm lối cỏ mai. Rộn ràng chim líu lo líu nghiêng cành. Quán đê ngợp che, mượt mà bông lúa nô đùa. Em chờ anh bên luỹ tre làng. Cây cầu khỉ chào đung đưa mà vui. Màu nắng.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Xuân lại ghé bên thềm hoa nở rộ. Cành mai đào rực rỡ hé chồi xinh. Kia gái trai nghĩa hợp kết duyên tình. Đây ong bướm lung linh đùa gió nắng. Còn em vẫn âm thầm gom khoảng lặng. Đợi bóng chàng quân tử tặng yêu thương. Mơ.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
YÊU chàng lắm tim hồng mãi đợi. ANH phương trời vời vợi nhớ nhung. GIỮ câu hẹn hứa tương phùng. VẸN lời thệ nguyện cùng chung lối về. NƠI hải đảo bốn bề sóng cuộn. LÒNG thêm yêu ước muốn bên đời. GHÉP thành đôi chữ thả.
Tác giả: Trần Quang Huy & Sở Minh Ngọc
Ca sỹ thể hiện: My Carol
Khi người biến mất, là cả thế giới. Tựa như màn đêm, bình minh khuất nơi xa. Em ngồi đây tự giam thân. Không gian lạnh lẽo, cô đơn giữa tháng mười ba. Em không thể cất cánh. Chẳng mộng mơ, mơ được bay được say cùng những.
Tác giả: Vũ Quốc Việt
Ca sỹ thể hiện: Khắc Triệu
Về đi dù sớm hay muộn. Về đi dù phố đìu hiu. Về đi ơi hỡi cánh diều. Tung gió bay cao nhưng lòng nghe vướng víu. Này em hình dáng yêu kiều. Về đi về với người yêu. Về đi dù có xế chiều. Dù khó bao nhiêu vẫn là tình.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Chuyện chúng mình kết thúc vậy sao anh. Em cứ mãi cất dành trong nhịp thở. Đời bạc bẽo khiến xui không tròn nợ. Biết bao mùa trắc trở chẳng thành duyên. Trái tim anh dường bến nước lạc thuyền. Như sóng đẩy làm uyên ương.