Tác giả: Văn Sang
Ca sỹ thể hiện: Thúy Hiền
Hờ hờ hờ hớ. Hờ hờ hờ hơ. Hờ hờ hờ hớ hờ hớ hờ hơ. Hờ hờ hờ hớ. Hờ hờ hờ hơ. Hớ hơ…hơ hờ. Như những người lái đò thầm lặng, như dòng sông chở nặng phù xa. Như bài hát không lời để suốt đờ bên trang giáo án. Như cánh buồn.
Tác giả: Nhạc Ngoại (Hàn Quốc) [Lời Việt: Kim Ngân]
Ca sỹ thể hiện: Đông Nhi
Oh happy day oh oh! Oh ... Dù vẫn luôn có giông tố, dù bóng đêm có vây kín. Đừng vội vàng nhạt nhòa lệ rơi ướt khóe mi cay. Thì hãy xua hết gian khó, và bóng đêm sẽ tan biến. Để mang con tim yêu thương đến bên đời hết ưu.
Tác giả: Tô Thanh Tùng
Hơ…hớ hơ …Ta nhớ ta thương sông Hương núi Ngự. Mang chốn Hương Bình giọng nói thẳng tăm. Hơ .. hớ hơ …Ta vẫn ước ao có ngày trở lại. Giọng Huế xa rời cả ngày nhớ thương. Nghìn thương mến xin trao cho Huế. Huế dịu hiền Huế.
Tác giả: Luny Vũ Duy Anh
Ca sỹ thể hiện: Rin
Có một giây, một phút, nào đó anh chợt nhật ra... Rằng anh đôi khi, cũng thật thà quá, em cô gái xinh xắn, tươi tắn.. nhưng thật sự xấu xa ! Em à....Đừng như, quan tâm anh, vậy mà... Bà bà bà bá ba ba bà...... đừng vội.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Huỳnh Nguyễn Công Bằng
Hơ hơ hờ hớ hờ hợ hơ... Hờ hơ hơ hơ hớ hớ hơ... Nhớ, nhớ lần đầu tiên anh gặp em. Giữa phố đông người, em cười gật đầu xin lỗi. Vì đụng phải anh. Anh như người đang nằm mơ. Giữa chốn thiên đàng. Gặp nàng tiên nữ đẹp.
Tác giả: Võ Thanh Bình
Lắng nghe cõi lòng, chuyện tình ta đã vỡ, thật rồi. Vỡ trên phím đàn, bài tình ca say đắm nay dở dang. Phố đêm mơ màng, thấy mình, tựa giấc chiêm bao, lạc vào nơi đâu.. về đâu. Bóng ai thẩn thờ, lòng người sao phai úa.
Tác giả: Duy Khánh & Viễn Châu
Ca sỹ thể hiện: Trọng Phúc & Thoại Mỹ; Ngọc Huyền; Hương Lan (trước 75)
Ai ra xứ Huế thì ra. Ai về là về núi Ngự ai về là về sông Hương. Nước sông Hương còn vương chưa cạn chim núi Ngự tìm bạn bay về. Người tình quê ơi người tình quê thương nhớ lắm chi. Ai ra xứ Huế thì ra. Ai về là về Vỹ.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Thanh Trúc; Đăng Khoa Idol; Hạ Trâm
Đường phố xung quanh tấp nập, người người xe xe cộ cộ, một lối quanh co đi về nhà ngập đôi gót chân. Chiều xuống không gian như chật hẹp, nhìn ra ô cửa nhỏ, thèm giống đôi chim đang bay lượn chìm trong giấc mơ. Mơ về cánh.