Tác giả: VŨ BẢO
Anh vẫn nhớ em, vẫn nhớ về mùa thu năm ấy. Hàng cây bên hiên, xác xơ úa màu. Dòng thời gian, cứ thế vô tình trôi mãi. Cuốn em xa rời, về nơi chốn nao. Anh từng đợi em, dưới góc cây bàng ấy. Mặt Hồ Tây, ta cùng đếm lá thu.
Tác giả: Nguyễn Đình Nguyên
Ca sỹ thể hiện: Chưa Biết; Hồng Nhung; Quang Dũng
Yêu em yêu Hà Nội yêu em yêu quá. Hà Nội ơi. Hà Nội cổ kính nghìn năm. Hà Nội bình yên gió ngập mùi hoa sữa. Tôi có em người con gái lang thang đường Cổ Ngư. Nắng nhạt tóc trầm buồn. Quay quắt nhớ một ngày xa em. Xanh.
Tác giả: Song Ngọc
Một người con gái Hà Nội. Có người tình đi, phiêu lãng chân trời. Chiều mùa thu, em qua phố xưa. Mắt em thật buồn, mắt em thật buồn. Hà Nội vào thu, cây xanh thay áo. Cây bàng mắt đỏ, vàng bóng thu bay. Hà Nội vào thu,
Tác giả: Minh Trí
HÀ NỘI tôi yêu. Minh trí. Vang mãi tinh ca,,,,thành phố tôi yêu. Dạo quanh , PHỐ PHƯỜNG mái ngoi liêu xiêu. HỒ GƯƠM lưu dấu.
Tác giả: Phạm Vinh
Ca sỹ thể hiện: Tuấn Ngọc
Hà Nội thu nhớ, phố vắng với năm cửa ô. Mùa thu thay lá buồn lắng u hoài khói sương. Hà Nội ngày đó tháp xưa rêu phong. Mờ kín sương mai chưa tan. Nhìn qua Tháp Bút nghiêng nghiêng. Hà Nội thu nhớ, hoa sữa khoe hương.
Tác giả: Ngọc Đại
Mùa thu, Hà Nội bồi hồi trong mắt ai. Mùa thu ấm vòng tay. Hồ Gươm hùng thiêng vọng mãi. Hùng ca Hà Nội trẻ lại tình nước non. Hồ Tây gió cửa ô ngàn năm còn đó tình yêu Hà Nội. Em có nghe tiếng đàn mùa xuân, em có.
Tác giả: Tiến Min
Ca sỹ thể hiện: Mai Diệu Ly
Hà Nội của tôi, mỗi khi đông về gió se lạnh. Ngào ngạt nỗi nhớ, năm tháng tan trong vòng tay. Ngẩn ngơ góc phố, từng cây đèn đứng như đang mơ màng. Hà Nội ơi, hoa sữa rơi hay là hương tóc em? Hà Nội của tôi, mỗi khi thu.
Tác giả: Giáng Son
Ca sỹ thể hiện: Thu Phương
Tháng giêng hoa đào bừng nở, đón xuân khoe sắc hồng tươi. Tháng hai hoa ban ngập tràn, tím biếc những gương mặt phố. Tháng ba bất chợt một ngày trắng tinh hoa sưa về đây. Tháng tư loa kèn mỏng manh những góc phố con đường.
Tác giả: Văn Thành Nho
Ca sĩ thể hiên : Hồng Liên. Với tháng dài năm rộng. Tình đời tình người đọng giữa Khuê Văn. Bài thơ muôn đời. Hồ Tây sương giăng huyền thoại. Làm xôn xao trong em. Và lâng lâng trong anh. Đi bên nhau giữa dòng đời.