Tác giả: Thanh Sơn
Ca sỹ thể hiện: Chưa Biết
Mỗi ngày đi đến trường vì đàn em yêu thương. Tâm hồn cô giáo mới như mùa xuân quê hương. Lần đầu lên bục giảng cầm viên phấn ngỡ ngàng. Vụng về trang giáo án nhưng lòng vui chứa chan. Bốn mùa hoa vẫn nở đời đẹp như trang.
Tác giả: MẠNH HÙNG
Ca sỹ thể hiện: Minh Huệ
Từng bước em qua hoa vẫn nở bốn mùa yêu thương. Từng bước em qua gieo hạt mầm nhân thọ tương lai. Từng ngày em vẫn ra đi gieo thêm bao mầm xanh ước vọng. Lắng lo cho cuộc đời, sớt chia vui buồn cùng người những khi ưu.
Tác giả: Ngọc Loan
Trong cơn mơ nào tôi về thành phố. Thành phố hoang vu mênh mông xa lạ. Chợt thấy đôi chân tôi chùng từng bước đi. Trong cơn mơ nào tôi gặp lại em. Chỉ thấy cô đơn xa xăm chỉ lạ. Chỉ thấy đôi tay tôi ôm nỗi trống không.
Tác giả: Trịnh Lương Thành
Ca sỹ thể hiện: Ngọc Dung; Thu Hồng; Hoàng Nguyên
Chiều nay mưa giăng giăng thác đổ. Đà lạt ơi, anh nhớ em nhiều. Đồi kia , thông reo như nói nhỏ. P-renn ơi , như níu chân người. Chiều nay lang thang trên phố nhỏ. Hồ Xuân Hương soi bóng đôi mình ngàn thông du dương như.
Tác giả: Thái Hùng
Ca sỹ thể hiện: Chưa Biết
Tình em trong cơn sóng dữ. Cuốn trôi về đâu giấc mơ đời tôi. Lời yêu trao nhau vội vã để đến hôm nay. Tình ta như chiếc lá úa rơi rơi. Trong chiều màu thu sắt se. Bao điều từ đó ta đau vì yêu. Này em xin em hãy nói.
Tác giả: Nguyễn Hữu Đức
Ca sỹ thể hiện: Lê Uyển Nhi
Gặp lại anh đang bước trên phố. Lòng bâng khuâng nhìn anh phút giây. Đã trôi xa tháng năm êm đềm. Cứ như ta chưa quen biết nhau. Bầu trời xanh cơn gió hiu hắt. Một nụ hoa rơi trên áo em. Vẫn biết anh đã quên em rồi.
Tác giả: Bảo Thu
Ca sỹ thể hiện: Hương Lan (trước 75); Phương Dung; Dạ Lan; Phương Thy; Tâm Đoan
Có một loài hoa không hương không sắc màu, không tàn hay vàng úa. Hồn hoa hơn những cánh phong lan. Tươi hơn loài hoa cúc, mặn mà hơn thủy tiên hay dạ lý. Không theo gió theo mưa. Không đợi cho đúng mùa. Mà hoa.
Tác giả: Thơ Anh Thi Đi & Nhạc Doãn Nguyên
Ca sỹ thể hiện: Trọng Tấn
Hoa Cải. Về Vĩnh Phúc, tôi nhớ những mùa hoa cải. Đất đau lòng, nước chảy long đong. Nhưng hoa vẫn nở, như người vĩ đại. Từng bước âm thầm, gánh non sông. Tôi tiếc nhớ, người nặng tình với đất. Núi vẫn cao, dù mặt trời.