Tác giả: Nguyễn Tấn Hưng
Còn đâu đôi môi hồng. Nụ hôn trong đêm vắng. Trên đường về ngõ tối. Im lìm hình hài tôi. Tượng đá phút chia phôi. Còn đâu đôi vai gầy. Ngủ quên trên tay ấm. Bao lần ngoài bãi vắng. Âm thầm người tình ơi. Sao bỗng.
Tác giả: Nhạc: Giao Tiên & Thơ: Nguyễn Bá Truyền
DẤU CHÂN TÌNH YÊU. Ngày em đi về bên ấy. Tim em tắt hết lửa lòng. Dấu chân tình yêu hoang hoải. Đeo sầu khắc khoải trông mong. Ngày em xóa mờ ký ức. Lặng buồn câu thơ im lìm. Ra khơi thuyền tình đầy nắng. Bây giờ ai đứng chờ.
Tác giả: Quốc Thi
Ca sỹ thể hiện: Lâm Chí Khanh
Phố đêm trong gió lạnh đầy. Tiếng ve chợt nghe hiu quạnh. Dưới trăng dòng sông vẫn im lìm. Thuyền ai nhẹ trôi về bến nào. Để tôi giờ đây một mình. Dưới ánh đèn khuya lạnh lùng. Hơi ấm mội xưa còn mãi đây. Mà người nơi.
Tác giả: Đăng Khánh
Ca sỹ thể hiện: Vũ Khanh; Tuấn Ngọc; Trần Thu Hà
Giọt nước mắt rơi thiết tha. C̣òn tiếng khóc ôi xót xa. Nghìn đau thương còn đó bên song nhạt nhòa Chợt thức giấc bên khúc ca. Còn tiếng hát nay vắng xa. Rồi mãi mãi phai nhòa tâm tư. Đêm trăng khuya bên gịòng sông.
Tác giả: Vinh Sử
Ca sỹ thể hiện: Hương Lan; Bích Phượng
Em nghe chăng mùa lá vàng rơi, lòng bỗng dưng gợi nhớ xa xôi. Chuyện ngày xưa gió cuốn mây trôi. U buồn bao nhiêu thương nhớ xót xa trong lòng. Ta chia tay vào giữa mùa thu, mười mấy năm tình vẫn tương tư. Kỷ niệm yêu giấu.
Tác giả: Phạm Mạnh Cương
Ca sỹ thể hiện: Khánh Ly
Vườn trăng đêm ấy nhiều trăng quá. Ánh sáng tuôn đầy những lối đi. Tôi với người yêu qua nhẹ nhẹ ... Im lìm, không dám nói năng chi. Bâng khuâng chân tiếc dậm lên vàng. Tôi sợ đường trăng tiếng dậy vang. Ngơ ngác.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Trịnh Tuấn Vỹ
Người ơi đêm đêm anh. Nhớ tiếng nói yêu em đầy thiết tha. Người sao cứ ra đi cho trái tim anh lạnh lẽo. Giận anh sao em không nói mà sao cứ đi im lìm. Người không thích tôi đau hay. Ai muốn tôi buồn khóc hoài. Đừng.
Tác giả: Nguyễn Hưng
Em cứ đi, về nơi ấy có con đường nắng vàng. Em cứ đi, về nơi ấy có tôi nhìn ngỡ ngàng. Em cứ đi, tôi hát mãi khúc ca còn lỡ làng. Mùa trăng đó đến nay chưa phai tàn. Mà sao em vội bước sang ngang. Em cứ đi về nơi ấy.