Tác giả: Trần Hải Sâm
Ngồi yên em nhé, tôi vẽ đời em. Hồn nhiên như nắng, tuổi mới chạm vai. Bàn tay bé dại, nâng niu cuộc tình. Đời tôi như gió, nhặt lá vàng rơi. Mùa Thu quá vội, đi ngang phận người. Ngồi yên em nhé, tôi vẽ đời em. Mỏng manh.
Tác giả: Cao Hoàng
Ca sỹ thể hiện: Khổng Thanh Hoài
Em đã khép đông xưa vào nắng hạ. Cây bên đường chới với lá vàng khô. Mùa đông ơi sao không mời không gọi. Mà sao trong thơ vẫn giá lạnh. Em đã giấu đông xưa trong ký ức. Sao vẫn còn thấp thoáng những cơn mê. Lạnh lùng.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Em đã viết bài thơ tình duy nhất. Muốn gửi anh nhưng lại cất chẳng đành. Sợ phũ phàng bởi sự thật mong manh. Khi tình cảm người dành trao ai khác. Em rất sợ giữa cảnh đời đen bạc. Phải cô đơn xao xác tựa lá vàng. Nên âm.
Tác giả: Bertha Mỹ Linh Lâm
Ca sỹ thể hiện: Kim Ngân
Mùa thu không thể giấu em lâu đến thế. Không để mùa trăng mờ nhạt dấu chân em. Cuối con đường em lạc về phố vắng. Quên lối xưa quên con phố đợi chờ em. Em giấu gì trong tháng sáu trời mưa. Em giấu gì trong giọt nước mắt.
Tác giả: Lời: Phạm Duy
Ca sỹ thể hiện: Công Thành & Lyn
Ở bờ biển vàng, nhìn ra khơi. Có một nàng đang ngồi khóc. Mặt nàng buồn và lệ tuôn rơi. Gió cuốn bời bời, bay làn tóc. Bước tới bãi cát trắng như hương trinh kià. Hôm nay, cho ta yêu người rơi lệ! Bước tới bãi cát bên em.
Tác giả: Đinh Công Huỳnh & Ðinh Minh Hoàng
Ca sỹ thể hiện: Tấn Đạt (Nhạc Thánh Ca)
1. Tình yêu Thiên Chúa, bao la, tựa như, biển khơi. Tình yêu Thiên Chúa, mênh mông, trùng dương, sóng xô. Tình yêu bát ngát, mây trời, tự ánh, trăng thanh. Soi đêm trường, tỏa khắp ngàn phương, dẫn con trên, nẻo đường,
Tác giả: Nhạc Song Ngọc, thơ Nguyễn Bính
Thôn Đoài ngồi nhớ thôn Đông. Một người chín nhớ mười mong một người. Gió mưa là bệnh của trời. Tương tư là bệnh của tôi yêu nàng. Hai thôn chung lại một làng. Cớ sao bên ấy chẳng sang bên này. Ngày qua ngày lại qua.
Tác giả: Nguyễn Đình Toàn
Ca sỹ thể hiện: La Sương Sương & Kevin Khoa
Chủ nhật trời trong nắng huy hoàng. Xe bon bon trên lối thênh thang. Trong tim ta réo muôn cung đàn. Yêu đương lan ra khắp không gian. Đường về đồng quê cây và gió. Đón chúng ta vui cuộc viễn du. Bên đồi tràm thơm ta dừng.