Tác giả: Phạm Thanh Sơn
Ca sỹ thể hiện: Chưa Biết
Em yêu tuổi mười lăm. Tuổi mười lăm như trăng đêm rằm. Em yêu tuổi mười lăm. Tuổi mười lăm chứa chan bao niềm tin. Tuổi mười lăm bên nhau dưới mái trường. Hồn nhiên sống thiết tha trong tính bạn. Tuổi mười lăm xanh trong.
Tác giả: Touliver & Sol7 & Prettyxix
Ca sỹ thể hiện: Sol7 & PrettyXIX
Yah Pretty guy Sol Seven, you know, I find your love. [Sol7]:. Muốn chơi trốn tìm anh đếm em 3 chữ, khi anh mở mắt ra chỉ còn lại lá thư. Trong một khoảnh khắc em đã là người xa xứ, có thứ chỉ muốn trốn chẳng thể tìm là.
Tác giả: Vũ Đức Sao Biển
Ca sỹ thể hiện: Thiên Bảo; Vân Khánh
Mười lăm năm chưa về Quảng Nam lòng tương tư khung trời tơ vương. Dòng sông trôi giữa đôi bờ cát bàn tay em bên luống rau xanh. Lời em ca trong nắng xuân hồng mười lăm năm chưa hề phai nhạt. Mười lăm năm xa biệt quê.
Tác giả: Lữ Liên
Ca sỹ thể hiện: AVT
Xuân khứ xuân lai xuân bất tận. Xuân đi xuân lại mãi còn xuân. Tết nhất ai ơi cứ lại hoài. Không tiền tiêu tết (ứ ư) vậy thời...vậy thời tính sao? Tính...sao? Tết nhất làm chi? Ai bày tết nhất làm chi? Lo quần.
Tác giả: Hoàng Thi Thơ
Ca sỹ thể hiện: Duy Khánh; Hương Lan; Khánh Ly
Bao nhiêu năm rồi. Hăm lăm năm trời. Quê mình không được. Một ngày một ngày vui. Bao nhiêu năm liền. Hăm lăm năm liền. Quê mình không được. Một ngày một ngày yên. Quê hương đau lòng. Con tim khô cằn. Tháng năm mỏi.
Tác giả: Trương Quang Lục
Ngày em... còn tuổi mười lăm. Anh thường hay nói... em như trăng rằm. Em cười... nũng nịu ngây thơ. Ơ này anh nhé...... mẹ cười cho coi. Mười lăm em đẹp như tiên. Ngây thơ nhu mì... hiền dịu biết bao. Trong tim...
Tác giả: Nhạc HV Check, thơ Hà Huyền Chi
Ca sỹ thể hiện: Hoàng Vân
Đầu xuân .. xem lại truyện Thúy Kiều. Giọt lệ ... thương đời tơi tả. Mười ... lăm năm giã biệt quê nghèo. Nợ ... núi sông .. ai vay ai trả. Mười ... lăm năm trôi nổi bọt bèo. Giọt lệ thương thân tiếc công hãn mã.
Tác giả: Thế Hiển
Ca sỹ thể hiện: Don Hồ & Như Quỳnh
Ú tim, Ú tìm, Ú tim, Ú tìm... Năm, mười, mười lăm, hai mươi... Úp mặt vào lòng bàn tay. Cúi đầu bên cây phượng đỏ, cô bé đếm mãi đấm hoài... Năm, mười, mười lăm, hai mươi... Có cậu con trai chạy trốn. Chín mười, chín.
Tác giả: Đoàn Pháp
Tôi sợ lắm bóng đêm. Khi mặt trời đã tắt. Và người ta trở mặt. Rẻ rúm đến không ngờ. Tôi sợ những cơn mơ. Cùng về theo ác mộng. Gối chăn là tuyệt vọng. Cứ ám ảnh tôi luôn. Tôi ghê sợ nỗi.