Tác giả: Lưu Phúc Nguyễn
Ca sỹ thể hiện: Dương Ngọc Thái
Vợ bỏ anh rồi con khờ bơ vơ. Bao đêm gọi mẹ giật mình trong mơ. Nhìn con anh xót xa lòng. Người ta mang tính đèo bòng. Để anh buồn con khóc chờ mong. Vợ bỏ anh rồi căn phòng buồn hiu. Đêm đêm một mình đau buồn cô liêu. Từ.
Tác giả: Hà Phương Anh
Vẫn im lặng em yêu anh bằng hơi thở. Buổi sáng , buổi chiều , cả những giấc mơ đêm. Anh bao giờ cũng vẫn ở trong em. Như chiếc lá cuối mùa cần chút nắng. Như vậy đó em cứ hòai tay trắng.
Tác giả: Chưa Biết
Hãy cho em một thời tuổi nhỏ. Mắt mười lăm chớm mộng mơ hoài. Em thân yêu bạn bè lớp học. Như bắt đầu một chút si mê. Hãy cho em một thời mắc cỡ. Mười sáu xuân tóc chải chưa dài. Như đã xưa một lần ai đó. Gửi em.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Tuấn Khương
Từ thuở nhỏ. Cha tôi vốn nghèo. Là người bạc liêu. Sống hiền lành lăm ai ơi. Khi lớn rồi. Cha xa quê nhà. Gặp mẹ tôi. Hạnh phúc trong phận nghèo. Rồi từ đó. Tôi sinh ra đời. Người cần lao nên. Có đòi sống yên vui.
Tác giả: Hoàng Y Nhung
Từ khi sinh con ra , Chiếc muỗng mẹ đã dùng. Nếm từng giọt sữa ấm, Cho con tuổi ấu thơ. Rồi lên sáu lên năm , Con bước vào lớp một. Nồi canh chua quê hương , mẹ nếm lời yêu thương. Lên mười , lên mười lăm , mẹ nếm lời.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Ngọc Hải; Mộng Thi
Ngày anh mười lăm tuổi, em mới sinh ra đời. Rồi năm anh mười sáu, em hãy còn trong nôi. Nhìn em cười anh vui, tuổi thơ dại ngây ngô. Miệng thơm thơm mùi sữa, ngày xưa vừa hôm nào. Em bé như con mèo, lại chơi anh thường.
Tác giả: Lê Thương
Ba trăm năm xưa bên bờ Cửu Long Giang. Một người đàn bà hay xuống mé sông. Đứng tiếp giữa các khách chạy đò ngang. Lòng ngao ngán tiếc thân chưa có chồng. Ngày kia tự nhiên có một thiếu niên nào. Từ quan san xa khách.
Tác giả: Trịnh Công Sơn
Ca sỹ thể hiện: Khánh Ly
Hãy nhìn lại, mười lăm năm em có buồn không. Hãy nhìn lại, người dân quê đã mất ruộng đồng. Hãy nhìn lại, mặt đất kia đau dấu cuồng phong. Hãy nhìn lại, đàn chim non quên mất đường rừng. Đường quê hương xin em đừng.