Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Hồ Ngọc Trinh & Lê Tứ
Nam: Miền Cần Thơ gạo trắng nước trong, vui niềm vui ấm no cuộc sống. Nữ: Miền Đồng Tháp ruộng lúa mênh mông, yêu tình yêu thắm duyên mặn nồng. Nam: Ai qua Tiền Giang xuống phà Mỹ Thuận. Nữ: Ai đi Hậu Giang đến bắc Cần.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Phạm Phương Thảo
Nửa đời người anh sống xa quê. Mải những đam mê không có trên đời. Lặn lội giữa dòng đời xoay như chong chóng. Quê chỉ là những lúc nhớ về. Hoa cau không còn thơm vườn xưa. Hoa xoan không còn rơi ngõ nhỏ. Lũy tre không còn.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Lâu lắm không về thăm lại dòng sông quê hương. Có lũy tre xanh, có mái nhà tranh, thôn xóm an lành. Có những con người làm.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Anh mời em về vùng quê anh lớn khôn. Nơi có con kênh, có đàn trâu, lũy tre già. Nơi mỗi buổi chiều anh thả diều trên bờ đê. Có ông lái đò vẫn mệt mài ngày đêm đưa khách. Anh mời em về vùng quê xem lúa chín thơm. Bên mái.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Đã lâu lắm rồi tôi không về thăm miền quê xa. Về lại quê xưa nơi chôn nhau cắt rốn bao đời. Bên lở bên bồi mái tranh nghèo khói chiều bay bay. Có cây cầu dừa bắc qua sông hình bóng quê nhà. Nhớ cô lái đò tôi hay trêu.
Tác giả: Vũ Đức Hạnh
Ca sỹ thể hiện: Mai Tuấn
Vẫn mong em về thăm lại quê hương. Thăm hàng cau xanh,thăm lũy tre làng. Thăm đồng lúa trĩu nặng bông. Thăm lại mái trường năm xưa. Có anh nơi này... vẫn đợi chờ em. Lá thư em từ phương trời tha hương. Bao lời yêu.
Tác giả: Lê Mạnh Trùy
Mưa nghiệp duyên soi bóng tử sinh. Hờ hững ánh sao giạt trần ai. Về đâu hỡi cánh chim bay xa không bến dừng. Giấc mơ đời ngẩn ngơ mờ theo sương khói. Còn tìm đâu suốt cơn biển dâu. Có biết chăng tóc phai sầu trăm năm. Thời.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Xứ lạ quê người..bao năm đời ngược xuôi. Nỗi nhớ khôn nguôi..mái tranh làng quê nghèo. Nhớ tiếng ầu ơ..Mẹ ru suốt canh dài. Thương giọt mồ hôi..Cha một đời lam lũ. Đất khách phương trời..bôn ba tìm tương lai. Sương.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Như bức họa tình ca trên lúa. Nghe thoáng xa tiếng hò vọng đưa. Vài thôn nữ hát đưa duyên ngày mùa. Hạt lúa chín đã nuôi ta ngàn xưa. Con nước ròng rồi con nước lớn. Anh với em ở cùng một thôn. Thời gian đã bước chân quen.