Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Cái mẹc em này xấu thiệt nha. Hèn chi ế mãi suốt năm à. Bao mùa hạ vãn không người rước. Lắm bận thu về chẳng kẻ tha. Ngẫm lại buồn thân tình xót lả. Thầm ôm khổ não nợ phai nhòa. Duyên thời lận đận ưu phiền bám. Bởi thế.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Vẫn chỉ mình ta lạc giữa đời. Bao mùa lẻ bóng ngỡ hoa rơi. Buồn in kiếp bạc thân tàn rũ. Khổ níu tim hồng dạ xót phơi. Bởi ở trần gian nhiều tiếng miệng. Vì trong cõi thế lắm điều lời. Nên đành nín lặng cho hồn vỡ. Khiến.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
( nđt, đv ). Lẻ bóng mình ta cũng nhạt mờ. Nghe hồn tủi chạnh ngóng chàng thơ. Ngày qua hạnh phúc dường tan vỡ. Bữa trước bình yên chẳng đợi chờ. Mộng giữ tình yêu dù cách trở. Ươm ghì giấc điệp dẫu chìm ngơ. Mà sao khổ nỗi.
Tác giả: Lời: Nhật Ngân
Ca sỹ thể hiện: Tuấn Anh
Giọt lệ rớt trên mi ướt mọng. Ngàn lời nói yêu thương giờ chia cách xa. Tình trót trao đợi mong, ngày tháng mỏi mòn. Xót xa nào vương. Người yêu có bao giờ mơ. Người yêu phút giây đầu tiên. Tình trong ước mơ muôn đời,
Tác giả: Chưa Biết
Về tới đầu làng con chim sáo nhỏ hát vang rộn ràng. Qua nhịp cầu tre, qua mấy con đê thắm đượm tình quê. Bao năm qua cách trở đường xa xuôi ngược bôn ba. Ôi kỷ niệm yêu, mái tranh nghèo tỏa khói lam chiều. Còn nhớ nụ.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Ngâm:. Nam: Mưa rơi thềm vắng vương sầu, tình đầu đã lỡ về đâu hỡi người. Nữ : Xa rồi màu mắt môi cười, cành hồng đã khép nụ tươi thêm buồn. Nam: mưa rơi buồn rơi bên thềm vắng, mưa rơi buồn buốt giá hồn tôi. Nữ: phương.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Đã bao lần trắc trở trong tình yêu. Em vẫn cứ ước mơ nhiều hơn thế. Dẫu năm tháng trượt dài tim quạnh quẽ. Mãi nguyện cầu thôi lẻ bóng cô đơn. Từng dở dang như phím lỡ cung đờn. Đêm thầm lặng theo từng cơn gió buốt. Mơ.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Cuộc sống này lắm vất vả gieo neo. Em chẳng thể chống chèo thêm được nữa. Trái tim nhỏ vạn niềm đau chất chứa. Đã in hằn theo vết cứa thời gian. Phận nữ nhi nghĩa nợ thoáng lỡ làng. Phải cam chịu trái ngang sầu duyên.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Anh thấy chăng những giây phút ngọt ngào. Mà xưa đã hẹn thề trao hương ái. Bởi yêu lắm em trở thành ngây dại. Đắm men tình trong hoang hoải đê mê. Bỗng nhận ra mình ngược lối đường về. Ta lẻ bóng người cận kề hoa lạ. Tim.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Mình mất nhau đành sao? Buồn xác thân gầy hao. Tình xanh xao ngấn lệ đầy bay cao. Tình mới đây nồng say. Người nỡ mau đổi thay? Hạnh phúc ấy qua tay tim đọa đày. Tình yêu ơi tìm chi…. Giờ đây nơi biệt ly…. Ngoài tay với.