Tác giả: Khánh Phương
Ca sỹ thể hiện: Khánh Phương
Đêm nay anh (tôi vẫn) hát giữa cơn đau, khi em đi quên giấc mơ (ngày) nào, khi yêu em anh (tôi) đâu ngờ đến hôm nay, người đành quên đi bao lời yêu (ngày xưa) . Đã biết thế sao trái tim ta (tôi), bao đêm qua vẫn nhớ (mong).
Tác giả: Fang Cee & StillaD
Ca sỹ thể hiện: Duệ My
Cứ nghĩ đến em lại thấy đau lòng. Tự nhiên đâu không hay , không may va vào thính thôi xong. Biết như thế kia thì ở nhà đắp chăn mềm. Cớ sao em vội yêu say đắm thêm. Và đến mỗi tối tâm tư em như rối bời. Mặc kệ đi em.
Tác giả: Nguyễn Hồng Thuận
Ca sỹ thể hiện: Hương Tràm
Em đã thấy điều này từ đầu! Em biết anh sẽ chẳng thể vượt qua những cám dỗ cuộc đời. Em chỉ không ngờ là quá nhanh. Người ta nói khi yêu đừng là kẻ yêu đối phương nhiều hơn. Nhưng lỡ yêu em phải làm gì. Cô ấy giờ ở bên.
Tác giả: Lam Phương & Trần Quảng Nam
Ca sỹ thể hiện: Elvis Phương & Ý Lan
Mất anh rồi xa anh rồi. Hoa đã tàn nhuỵ đã phai. Chiều hôm nay trời thanh vắng. Em đi về, về với ai. Một người đi, một người sầu. Nhìn hoa úa buồn về mau. Bước chân mòn tìm dư âm hè phố.
Tác giả: Anh Bằng
Ca sỹ thể hiện: Jacqueline Thùy Trâm
Anh nhớ qua thăm em chiều nay. Lá la la là, lá la la là, Lá la la là, đã trót lỡ yêu người rồi. Đã trao cho nhau cuộc đời. Đã cho môi nở nụ cười. Chớ để hương lòng ta rẽ lối. Hãy đến với em từng ngày. Hãy để tim anh ngủ.
Tác giả: Trung Quân
Ca sỹ thể hiện: Ngân Khánh
Hãy tự hỏi mình tại vì sao khi yêu nói không nên lời. Hãy tự hỏi mình tại sao con tim chẳng chịu lên tiếng. Đến giờ phút này mình đành chia tay nhau mãi xa muôn đời. Chỉ biết tự trách mình vì ngày qua ngu ngơ để người đi.
Tác giả: Diệp Hoài Ngọc
Khi bước chân vào đêm trong giấc mơ dịu êm. Trọn vòng tay nhau ta trao hết yêu thương. Vị ngọt bờ môi cho hồn tim rã rời. Nói không nên lời người ơi, em trót lỡ yêu rồi. Nói yêu làm chi cho nhớ thương vơi đầy. Lòng em.
Tác giả: Jang Mi
Ca sỹ thể hiện: Jang Mi
Ngày gặp anh người mang cho em cảm giác bình yên. Làm con tim em phút giây xao động. Rồi lòng cứ nhớ mong. Từng ngày trôi mà sao tim em vẫn mãi bồi hồi. Nhìn anh bâng khuâng chẳng *** lại gần. Bờ môi bối rối chẳng nói thành.