Tác giả: Lâm Thiếu Anh
Ta nghe mua` thu về đây , cho lá bay khiêu vũ trên ngàn. Chơ vơ hàng cây lặng im , gọi gió mây kể những nỗi niềm. Thu mang sầu tới bên đời. Thu thay màu áo mây trời. Vàng hắt hiu một màu buồn cô liêu. Em đi về nơi thật xa.
Tác giả: Thơ : Quang Nguyễn & Nhạc : Mặc Tuân
Ca sỹ thể hiện: Cúc Phượng
Em ơi theo anh về. Miền,Đồng Tháp,hoa sen thơm ngào ngạt. Hàng cây nghiêng tỏa hồn xuống dòng sông. Theo anh về , lúa vàng vụ thu đông. Cuộc sống vui mở lòng miền gió nội. Con sông chảy bồi hồi vẫn nồng thắm. Như tình.
Tác giả: Nguyên Hồng
Ca sỹ thể hiện: Ngọc Hải & Ngọc Huyền; Ngọc Lan
Đừng buồn nữa em, than khóc mãi càng nặng sầu. Tình mình đã trôi theo nước cuốn qua chân cầu. Một lần dở dang mang đau đớn đến trọn đời. Mộng đầu khó vơi, xanh xao nhuốm trên làn môi. Đừng hờn trách nhau cho số kiếp.
Tác giả: Nguyễn Quyết Thắng & Vũ Thị Thiên Thư
Em sẽ là giọt nắng sớm mai. Mang yêu thương báo hiệu rạng ngày. Em sẽ là hương đêm dịu mát. Vuốt ve từng giấc mộng liêu trai. Em sẽ là dòng sông êm ái. Chở tình anh miệt mài biển khơi. Em sẽ là non sông vời vợi. Mòn.
Tác giả: Minh Vy
Em và tôi là trăng sao mộng mơ. Là thơ ngây tuổi thơ luyến lưu tình xanh ngọt ngào. Em và tôi là hoa trên đồi cao. Là lời ca dịu êm thiết tha từng chiều êm ái. Tình em như nắng. Tình em sưởi ấm giá băng này gió lạnh.
Tác giả: Vũ Vĩnh Phúc
Hè dần tàn thu nay đã đến. Lá trên cây dần vàng úa theo ngày. Heo may về lạnh se sắt đê mê. Chiều buồn lê bước giữa thôn quê. Mộng vàng qua mấy nẻo sơn khê. Đường về chiều thông reo dưới nắng. Nắng êm êm dần tàn dưới.
Tác giả: Ngô Thụy Miên(Tiếng Đàn Tôi)
Phòng Trà Tiếng Đàn Tôi Kính Chào Quý Khách. Bàn tay năm ngón em vẫn kiêu sa. Vẫn tóc mây bay má môi hồng thấm. Gót bước nhẹ vương ý thơ. Tình yêu nào vương mắt ngọc. Mơ ước vẫn chưa phai nhòa. Và một lần thôi xin mắt.
Tác giả: Võ Thanh Bình
Ca sỹ thể hiện: Trường Nhân
Màn đêm len lén trôi, cà phê đen ấm môi. Tình ơi tình đắm say, cho tiếng đời đi vô vọng. Mang nổi sầu tìm chốn cô liêu. Thời gian sao chóng phai, cà phê đêm ngóng ai. Tình ơi tình cách xa, cho nổi buồn trong cô quạnh. Cho.
Tác giả: Nguyễn Song Anh Tú
Bố đã xa con khi con còn thơ dại. Bố chết trong tù của lũ giặc Cộng Nô. Một bước ra đi là trăm nghìn lận đận. Nước mắt đoạ đày sao cha nỡ lìa xa con. Người ở phương xa. Giọt lệ khóc thương cha. Nước mắt rơi đổi sông.