Ta nghe mua` thu về đây , cho lá bay khiêu vũ trên ngàn
Chơ vơ hàng cây lặng im , gọi gió mây kể những nỗi niềm
Thu mang sầu tới bên đời
Thu thay màu áo mây trời
Vàng hắt hiu một màu buồn cô liêu
Em đi về nơi thật xa , quên uớc mơ, buông những ưu phiền
Ta như một kẻ mông du tìm bóng em ngơ ngác giữa đời
Cô dơn theo mãi tháng ngày
Miên man nỗi nhớ đoạ đày
Hồn xác xơ thẩn thờ xác thân hao gầy
DK : làm sao làm sao nguời ơi ngăn tiếng thở dài
Làm sao quên đuợc tình ai , ngăn giòng lệ rơi
Còn chăng là những tàn tro cùng nỗi u hoài
Từng đêm nối tiếp từng đêm gom tình vun vỡ gào thét giữa mơ hồ./.8
( từng đêm nối tiếp từng đêm gom từng nhung nhớ vào giấc mơ gọi tên nguời )