Tác giả: Nguyễn Minh Anh
Trong hờn ghen khiến cho ta đau đớn ngày đêm. Dù ta cố gắng tin mà lòng ta sao vẫn tím đen. Chỉ cần một điệu nhạc khúc nổi lên. Nhắc tôi chút dĩ vãng của em. Cũng khiến ta ưu phiền ta đắng cay vô vàn. Từ ngày ta yêu mến.
Tác giả: Hiếu Anh
Biết đến bao giờ trở về thăm lại cố hương? Đất khách quê người xuân về lòng những vấn vương. Tuyết trắng rơi đầy mùa xuân không hoa mai nở. Chạnh lòng anh thương nhớ đến người anh mến thương. Viết lá thư tình gửi về.
Tác giả: Nguyễn Văn Chung
Ca sỹ thể hiện: Nguyễn Văn Chung
Hỡi chú chim bồ câu, có phải mi lạc bầy. Là vì những tiếng đàn của ta? Thế hãy ở lại đây, nghe qua câu chuyện này. Chuyện tình yêu của ta với một người! Lúc trước ta đã yêu, ta yêu một thiên thần. Những ngày đối với ta.
Tác giả: Thiên Trường
Ca sỹ thể hiện: Thiên Trường
Từ ngày con sinh ra ngoại luôn bên con dỗ dành, ngoại chăm sóc cho con mỗi khi mẹ vắng nhà. Ngoại nhìn hiền hậu thân thương dáng người hao gầy, ngoại lo cho cháu cho con rất mực chân thành. Dù gặp gian khó ngoại vẫn hi.
Tác giả: Lynh Nghy
Ca sỹ thể hiện: Hương Giang
Con khát quá mẹ ơi. Chờ dòng sữa ngọt tươi. Mẹ mớm trên bờ môi cho thôi đói lòng. Mẹ đâu mẹ hỡi! Con lạnh quá cha ơi. Gào khóc thét đơn côi. Chờ bàn tay cha ôm ấp ru hời. Con khóc đến tàn hơi. Dòng lệ cũng cạn vơi. Bụng.
Tác giả: Nguyễn Phan & Minh Tuấn
Tình mãi xanh màu. Tình mãi âm thầm. Một trời vẫn lặng câm. Một trời vết lăng trầm. Một trời sương khói mây. Tình mãi xa vời. Tình mãi u hoài. Một đời chóng nhạt phai. Một đời mãi ê chề. Một đời mãi u mê. Khi ta xa.
Tác giả: Chưa Biết
Bước trên đường vắng. Nhìn lá khô vàng rơi, như lá tâm tư. Đang nhẹ rơi. Thế gian này hỡi. Vì cớ sao đọa đày, cho trái tim non. Này khô héo. Vì cớ gì xa nhau. Mà phải ôm buồn đau. Nàng cố quên tình đầu. Theo dấu chân.
Tác giả: Nguyễn Văn Đông
Ca sỹ thể hiện: Giao Linh
Muốn viết anh đôi hàng. Ngại lòng anh xót xa. Vì ngày mai em gái lên xe kết hoa hồng. Đốt hết bao hình bóng. Chờ giờ bước sang sông. Chớ trách em thay lòng. Sầu này anh biết không. Vì đời người con gái như hoa nở.
Tác giả: Chưa Biết
Từng đêm anh cố gắng níu lấy bóng đêm tàn đừng trôi mau. Chỉ có đêm mới thấy em trong giấc mơ. Tựa như cơn gió thoáng qua đây những cánh hoa khẽ rớt rơi. Phải chăng anh Ở trong em phai nhạt dần. Thật mong manh quá.