Tác giả: La Tuấn Dzũng
Ca sỹ thể hiện: Thanh Thúy
Mẹ ơi đại lượng từ bi. Thương đàn con dại mẹ đi khắp trời. Ngẩng lên ánh sáng đẹp ngời. Lắng tâm tư khắc ghi lời Mẹ trao. Mẹ ơi! lòng Mẹ biển sâu. Núi mòn, sông cạn, mẹ đâu cạn lòng. Án Ma Ni Bát Di Hồng. Chắp tay.
Tác giả: Phan Ni Tấn
Cứ ngỡ rằng tuổi trẻ đã quên. Bỗng chợt nhói trước cơn mưa ngày bão. Có giọt mưa không thấm qua lần áo. Mà ướt tim mình giữa lúc xa quê. Tôi nhớ ... từng gợn nước liếm chân đê. Miếng ngói vỡ phía tây hiên chùa cổ.
Tác giả: Lê Mộng Nguyên
Ca sỹ thể hiện: Quách Thị Hồ
Nước non nặng một lời thề, nước đi, đi mãi, không về cùng non. Nhớ lời nguyện nước thề non, nước đi chưa lại, non còn đứng không. Non cao những ngóng cùng trông, suối tuôn dòng lệ chờ mong tháng ngày, xương mai.
Tác giả: Trịnh Công Sơn
Ca sỹ thể hiện: Khánh Ly
Đêm xưa ra phố với người. Giờ đây xuống phố với ngày vô vi. Đêm xưa trong phút môi kề. Lòng ta đã có bốn bề hoang mang. Một ngày hiu hắt con đường. Một ngày bước nhỏ nhẹ nhàng ra đi. Theo chân cơn gió ta về. Rời xa.
Tác giả: Võ Tá Hân
Mẹ ơi con muốn về bên mẹ. Chăm sóc cho lành bao vết thương. Mẹ nằm bất động như cỏ cây. Nào hay con mẹ đứng bên giường. Lòng con dao cắt thành trăm mảnh. Nhìn me hao gầy như xác ve. Ruột tằm mẹ rút cho đàn con. Xác.
Tác giả: Minh Châu
Ca sỹ thể hiện: Chưa Biết
Khi màn đêm buông xuống từng bước chân rơi trên lòng đường. Trôi về nơi quên lãng chôn dấu đi vết đau ngày tháng. Chơi với cánh chim bay thời gian in hằn bao đổi thay. Đôi chân đi về đâu giữa không gian bao trùm nỗi sầu.
Tác giả: Nguyễn Tôn Nghiêm
Ca sỹ thể hiện: Hương Lan; Thu Minh; Mộng Thi; Mỹ Lan; Hạ Vy; Như Ý
Không có anh, em biết vui cùng ai ? Không có anh, em biết mong chờ ai ? Ôi đón đưa mình em trên phố vắng. Hắt hiu bóng trăng gầy, đêm dài buồn chờ trông. Không có anh, ai ru lời ngọt ngào ? Mắt xanh xao mỏi mòn.
Tác giả: Trúc Phương
Ca sỹ thể hiện: Thanh Thúy
Trời chiều trang điểm phấn mây, không làm xinh lại mắt gầy. Từ độ người trai trót đi lạc hướng đời, lần này tính lại thời gian rớt nặng trên vai. Mười năm trăm vạn lần thương, anh đành đi để xóm buồn. Và để bàn tay.
Tác giả: Lê Mạnh Trùy
Bỗng một hôm em trở thành quả phụ. Con tim buồn ủ rũ phủ hoàng hôn. Nhắm mắt lại nghe thủy tinh đổ vỡ. Ngước mặt nhìn trời bóng tối vây quanh. Anh nằm đó lặng im lời giã biệt. Em áo tang ngất lịm mảnh hồn hoang. Cúi.