Tác giả: Sinh Hoạt
Chị Bầy em nghiêm trang đã đến kia rồi. Dáng đi hiền lành, nụ cười trên môi. Với màu áo xanh tâm hồn trong trắng. Đem bao nhiêu nguồn sáng cho Bầy em. Chị em hy sinh không sờn mưa nắng. Xây đời đẹp tươi với bao nguồn.
Tác giả: Hamlet Trương
Ca sỹ thể hiện: Hamlet Trương
Một sớm kia ai về ai về thăm lại chị Hai. Màu áo nâu sờn vai bàn tay lấm lem bụi đời. Nghiệp đổ như mưa rào, tìm nơi nao trú chân? Giờ trắng tay quay về, quay về tìm cố nhân. Nhắc lại chuyện ngày xưa. Một chiều mưa, người.
Tác giả: Trần Lê Quỳnh
Còn nhớ tíếng trống giờ ra chơi. Làm sao quên lời thầy cô nói. Nơi sân trường mình cùng chạy ngày nào. Giờ đã sắp thành xa xôi. Chụp lại một thời mình dấu yêu. Rồi mai chúng ta sẽ hiểu. Đã có những kí ức yêu thương cùng ta.
Tác giả: Nguyễn Nghị
Ca sỹ thể hiện: Ý Lan
Từ nơi xa tôi về qua lối mòn xưa. Tìm một người, tìm một hình bóng thân thương. Giờ đây tôi về qua ngõ Quỳnh Hoa. Không còn ai .... chỉ còn chiếc áo hoa phai. Năm xưa em ngồi soi bóng Cổ Gừa. Chờ một người, chờ một.
Tác giả: Nhạc Sĩ Mã Đình Sơn - Thơ Của Ngọc Anh
Ôi đi giữa chiều Orlando. Mà nghe xao xuyến chiều Bonard. Mưa Sài gòn gây nỗi nhớ xót xa. Nắng Sài gòn em màu áo kiêu sa. Tôi đi giữa trời Orlando. Mà nghe mong nhớ trời quê hương. Bao năm dài mang kiếp sống tha.
Tác giả: Đài Phương Trang
Ca sỹ thể hiện: Đặng Trường Phát
Chiều lang thang qua phố xưa buồn tênh. Buồn mênh mang trên bước chân độ hành. Chiều cô đơn qua lối xưa quạnh vắng. Mình tôi đi thơ thẩn giữa buổi chiều hoang. Còn đâu đây thấp thoáng một mầu áo. Mùi hương bay trên tóc ai.
Tác giả: Nhạc Anh Bằng, thơ Kiên Giang
Ca sỹ thể hiện: Như Quỳnh; NuB X32
Lâu quá không về thăm xóm đạo. Từ ngày binh lửa cháy quê hương. Khói bom che lấp chân trời cũ. Che cả người thương nóc giáo đường. Từ lúc giặc tràn qua xóm đạo. Anh làm chiến sĩ giữ quê hương. Giữ màu áo tím cành hoa.
Tác giả: Anh Bằng
Ca sỹ thể hiện: Hương Lan; Thanh Thúy (trước 75); Tâm Đoan
Thôi em biết rồi đây, người sẽ xa. Em biết rồi đây, người sẽ quên. Không nghe mình còn đôi phút thương và nhớ. Sao anh không là chồng, mà để em ra đi lạnh lùng. Sống u buồn, trọn đời ôm một đau xót trong lòng. Ngày.