Tác giả: Quang Lộc
Ca sỹ thể hiện: Thanh Lan; Phương Thanh
Anh đưa em về, chiều mưa ướt áo. Áo người tình thơ, chiếc áo người mơ nên nhớ không ngờ. Anh đưa em về, đường trưa lối nắng. Xiết đôi bàn tay, ngỡ trong vườn hoang đóa hồng chớm nở. Anh đưa em về đêm tàn mơ niềm.
Tác giả: Anh Thi Đi
Ca sỹ thể hiện: Thụy Vân & Quốc Nghĩa; Trung Hậu & Đông Quân
Em trăm năm. Anh triệu năm. Em hoa Tam Giác Mạch. Anh là đá Đồng Văn. Hoa còn rất trẻ. Đá tuổi già nua. Mặc cho tiếng đời. Tình chúng mình. Mãi vẩn đẹp đôi..... ***. Anh yêu em. Nụ cười mùa đông:. Một thoáng đỏ trên vành.
Tác giả: Lynh Phương
Gọi nắng cho ánh thu vàng, gọi mây xanh chiều lãng đãng. Gọi em những chiều thanh vắng, gọi gió cho tóc em bay. Gọi lá khi gió, thu về, vàng ươm nắng ấm, đôi tay. Gọi em những chiều, hoang vắng, gọi người tình chắp, cánh.
Tác giả: Chưa Biết
Cánh mây êm trôi trên khung trời xanh. Chợt một thoáng mơ hồ tan theo sương mờ. Kỷ niệm có héo thêm bao ngày tháng. Tình mình đó có phai theo thời gian không em. Thoáng hương xưa cho em mơ về đâu. Ngày vội sáng đêm về trốn.
Tác giả: Phan Thế Huy
Ôi gió mưa tơi bời, biển dâng cao ngất chơi vơi. Đem bao nhiêu cuộc đời dìm trong cơn lũ mênh mông. Bao đau thương ngập tràn, về đâu mãnh đời tan tác. Gió bão nổi ngang trời vùi chôn thân xác rã rời. Con phố xưa tiêu.
Tác giả: Vũ Đức Sao Biển
Ca sỹ thể hiện: Quỳnh Dung; Hạnh Nguyên
Thoáng trên sông dài lẻ loi con thuyền. Sớm hôm qua lại đi bán từng mớ rau trái bầu. Má Ba qua đời chị phải đụm bọc nuôi đứa em nên người. Chị Hai ơi từng lúc sinh ra chị đã thương em rồi. Bao năm tay bế tay bồng. Má.
Tác giả: Kim Kim
Ca sỹ thể hiện: Kim Kim
Cuộc đời lững lờ trôi. Trời cao se duyên đưa lối. Vì đâu nay hình bóng kia vội xa khuất đồi. Nàng quyến luyến nhìn theo. Hình dung kia hóa trời mây. Duyên kiếp này xin rẽ đôi từ đây. Hợp tan hóa biệt ly. Hồng trần phong.
Tác giả: Phạm Duy
Ca sỹ thể hiện: Duy Quang
Đeo trên vai nợ máu xương. Vui ra đi không buồn nhớ thương. Một nụ cười tươi trên môi, mắt sáng quắc. Đang âm thầm hẹn cùng non nước đi muôn phương. Một rừng cờ phấp phới. Một mầu vàng chiêu dương. Và một nền vinh.
Tác giả: Phan Thế Huy
Không gian lặng im, chợt lá thu rớt nhẹ. Âm thanh tựa như, người chốn xưa bước về. Trông ra ngoài hiên một ánh trăng úa gầy. Cuối chân mây, bóng người tìm đâu thấy. Con tim ngủ quên, chợt gió thu lướt nhẹ. Đôi môi.