Tác giả: Nhạc Soạn Giả Trần Tuấn Kiệt, thơ Bùi Thảo
Ca sỹ thể hiện: Minh Vương
TÌNH THẠCH THẢO. Thơ: Bùi Thảo. Lời vọng cổ: Trần Tuấn Kiệt. NÓI LỐI. Dần tàn thu hoa Thạch Thảo ra đời. Để anh ngắm nụ cười tươi rạng rỡ. Trời tháng chín đương thời hoa hoàn hảo. Nhẹ hương thơm nhưng nở rộ tuyệt vời. VỌNG.
Tác giả: Nguyễn Phúc Thiện
Ca sỹ thể hiện: Đức Phúc
Tình yêu không có nghĩa. Nếu chỉ có một người thật sự vô nghĩa. Nếu em không ở lại, một cộng một chia hai. Chỉ còn nỗi đau tồn tại. Thật tê tái khi anh hiểu rằng mình sai. Vậy đừng xin lỗi nữa. Biết bao nhiêu là vừa, nhìn.
Tác giả: Kalentine
Ca sỹ thể hiện: Kalentine & Phoebe Bảo Ngọc
Mùi gì thơm quá ta? Thỏ con chiên bánh yo... Hai đứa trẻ nhỏ cùng tung tăng trên cánh đồng cỏ. Cưỡi hai chú bò đi lang thang khắp xó. Ngắm những chú thỏ má kề má mũm mĩm. Mắt nhắm chặt chúm chím. Và hôn nhau một cái thật.
Tác giả: Vũ Văn Hà
Ca sỹ thể hiện: Nguyễn Ngọc Anh
Trong cơn cùng anh. Khi đam mê chợt tan. Nơi đây em đang thầm nhớ. Nhớ những lời anh nói. Mãi yêu em như ngày xưa. Sánh vai trong cơn mơ anh nhìn. Nhìn nét khờ dại mắt anh mỉm cười. Ôm vai em khẽ đùa. Từng lời hai ta,
Tác giả: Trần Vũ & Trần Công Hưng
Chiều nào Thu tím em đến thăm tôi. Bờ vai tà áo tha thướt yêu kiều. Hồn tôi mơ mộng mộng lòng xao xuyến. Túi thơ cung đàn ngày đó yêu em. Chiều thương trên phố tay nắm tay nhau. Bài ca tình ái ngây ngất men tình. Nhìn em.
Tác giả: Phạm Duy
Ca sỹ thể hiện: Hợp Ca
1. MẸ TA. Mẹ Việt Nam, không son không phấn. Mẹ Việt Nam, chân lấm tay bùn. Mẹ Việt Nam, không mang nhung gấm. Mẹ Việt Nam, mang tấm nâu sồng. 2. MẸ XINH ĐẸP. Đôi má tươi hồng, má tươi hồng, với bàn tay trắng.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Hà Phương
1. Anh đến quê em nơi đây có dòng sông Cầu. Dự ngày hội Lim anh đã hứa khi xưa. Vượt bao đèo cao bao suối sâu. Nắng mưa gió sương anh không ngại. Chỉ mong gặp em, người con gái. Hát câu dân ca:. "Người ở, đừng.
Tác giả: Châu Kỳ & Duy Khánh;
Ca sỹ thể hiện: Trường Vũ & Nhã Thanh
1. Đã bao lâu rồi không về miền Trung thăm người em. Nắng mưa đêm ngày cách trở, giờ xa xôi đôi đường. Người hỡi, có về miền quê hương Thuỳ Dương. Nước chảy còn vương bao niềm thương. Cho nhắn đôi.