Tác giả: Nhạc Thái Hoàng, thơ Trung Dũng
Ca sỹ thể hiện: Lang Thang
Sầu làm chi cho khổ. Lệ ướt hoen mi dài. Giành cho anh một nửa. Để tình xưa đừng phai. Sầu có khi vì nhớ. Cũng có khi vì yêu. Giận hờn làm nức nở. Nghiêng cả áng mây chiều. Nỗi sầu em có bán. Anh xin góp tiền mua. Một.
Tác giả: Nguyên Quân
Ngồi nhìn cơn mưa đổ. Bên hiên nhà quạnh hiu. Ngồi nhìn em qua phố. Vài gầy ướt trong chiều. Con đường xưa còn đó. Khi tan trường có nhau. Kỷ niệm giờ đã cũ. Nên tình xưa phai mau. Đôi tay nào quấn quít. Để ấm.
Tác giả: Ngân Tỏi & Yuki Bo
Ca sỹ thể hiện: Ngân Tỏi & Yuki Bo
Có đôi khi anh cũng vô tâm, khiến cho em là phải buồn nhiều. Nhưng chẳng bao giờ em buông anh ra, và thế mới gọi là tình yêu. Anh hạnh phúc lắm cô bé và anh ước mình mãi như bây giờ. Hứa yêu anh suốt đời nha em cho đến khi.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Phạm Kỳ Anh
Đôi môi thơ ngây, nụ cười xinh tươi lặng lẽ vút bay xa mãi xa. Khi bao sinh linh tìm một nửa yêu thương là lúc tình người thương lấy nhau. Và tôi đã thấy được áng mây thật dài, lững lờ ý thơ tình. Và tôi muốn thấy một ước mơ.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Young Bee
Những câu rap câu ngày hôm nay và anh viết cho ngày hôm qua. Vẫn còn giây phút nào đó bên em cho dù bây giờ ta cách xa. Tồn tại trong con tim nhưng sao kí ức lại diết da. Để giờ anh ngồi nơi đây lại nghĩ về em đặt.
Tác giả: Thiều Bảo Trâm
Ca sỹ thể hiện: Thiều Bảo Trâm; Thiều Bảo Trâm (Winter Versio)
Anh, trả lời em đi anh. Chỉ cần một câu nói chân thành. Em không tin rằng. Anh là người vô tình như thế. Hãy thật lòng rằng anh quan tâm. Đừng giả vờ thương xót ân cần. Rồi để lại đau đớn muôn phần. Chúng ta làm bạn được.
Tác giả: Trần Thiên Hùng
Ca sỹ thể hiện: Thiên Hùng
Lối :. Cầm quyết định xa rời nhiệm sở. Tôi thấy lòng tràn ngập nỗi bâng khuâng. Đi bên tôi chân bước ngập ngừng. Em khẽ hỏi tôi nghĩ gì trước khi rời xa Duyên Hải. Vọng cổ :. 1- Lời từ biệt vấn vương từng câu nói, An.
Tác giả: Nguyễn Hoàng Dũng
Ca sỹ thể hiện: Thu Phương & Nguyễn Hoàng Dũng
Đố anh, nỗi buồn có bao nhiêu màu? Màu của đêm, màu của mơ, màu của trăng, hay màu của mắt. Đố em, nỗi buồn sống bao lâu rồi? Mà từ xưa ơi là xưa, người ta đã biết buồn. Buồn... có đâu gì vui. Mà em thấy con người.