Tác giả: Trúc Phương
Ca sỹ thể hiện: Tâm Đoan & Phương Diễm Hạnh
Đêm chưa ngủ nghe ngoài trời đổ mưa từng hạt rơi, gác nhỏ đèn le lói bóng dáng in trên tường loang. Anh gối tay tôi để ôn chuyện xưa cũ gói trọn trong tuổi nhớ. Tôi muốn hỏi có phải vì đời chưa trọn vòng tay, có phải vì.
Tác giả: Trúc Phương
Ca sỹ thể hiện: Tâm Đoan & Phương Diễm Hạnh; Lychee & Kay
Trời đêm dần tàn tôi đến sân ga. Đưa tiễn người trai lính về ngàn. Cầm chắc đôi tay ghi vào đời tâm tư ngày nay. Gió khuya ôi lạnh sao, ướt nhẹ đôi tà áo. Tàu xa dần rồi, thôi tiếc thương chi khi biết người ra đi vì đời. Trở.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Hàn Dung
Nửa đêm canh ba ung dung tiêu dao. Bước chân qua cầu nhưng tiếc nuối. Đông vui rộn rã hoảng loạn. Dưới đôi chân ta tưởng như vong xuyên. Gió buốt giá cây tầng tầng lớp lớp. Sói hoang ơi cùng ta xuống núi. Ôi mênh mông sông.
Tác giả: Quốc Dũng
Ca sỹ thể hiện: Ngọc Lan; Thanh Phương
Thôi từ nay em mất anh mất anh thật rồi. Có cuộc đời nào mới qua xót xa lòng nhói. Thôi nghìn trùng này quá xa dẫu mang niềm nhớ. Hãy tựa như cơn gió thoảng ru đêm dài. Trái tim lăn trên lối mòn hắt hiu dưới chân đời hiu.
Tác giả: Nhạc Giáng Sinh
Giờ đã nửa đêm. Là lúc Con Trời đã giáng sinh. Chúa mang ân trời đem ban xuống cho muôn loài. Rửa tội tổ tông. Và để xoa dịu bao vết thương. Ở nơi trần thế đầy đau thương với ưu phiền. Nơi nơi ngóng đợi mong chóng được.
Tác giả: Trầm Tử Thiêng & Trúc Hồ
Ca sỹ thể hiện: Hợp Ca Asia
Từ nghìn trùng xa, ai vẫn hát vang lời Việt Nam . Nhìn về đại dương, ta nhớ hướng quê nhà ở đó . Còn nhiều lầm than, sau phút súng gươm buồn lặng im, là tiếng khóc thương đời biệt ly, bên tiếng hát ru gọi người.
Tác giả: Lê Minh Bằng
Ca sỹ thể hiện: Anh Khoa; Khánh Ly; Phương Hồng Quế
Một ông già bạc đầu trong bóng tối lao đao. Dường như giọt lệ sầu rơi xuống má nhăn nheo. Từng tiếng run thềo thào ông quỳ lên làm dấu. Xin thượng đế trên cao "con người biết thương nhau". Hồn ông đầy nghẹn ngào thương.
Tác giả: Thành Được
Đã mấy xuân qua. Mà con vẫn ở phương xa. Chẳng về làng quê. Để vui đón tết gia đình, nhiều lần. Con cũng thầm mong. Nhưng kiếp ra ngoài lưu vong. Trôi nỗi xứ người. Làm thuê ai thấu cho chăng? Nay gió xuân về. Mà nghe.